Originally Posted by
Bùm Bùm Chíu
Sau một thời gian ngắn nhưng đủ để cho cái đầu nó nguội, hơn nữa, tôi đă thấy các bạn cũng không phải dạng Ngụy quân tử như mấy tên “rân chủ”, nói lư lẽ t́nh cảm đủ cả nhưng cứ xét thấy nói không lại người ta là ban nick, xóa bài, cấm cửa vĩnh viễn.
Về Lư tính và Kỹ thuật mà nói th́ tôi tin là không cần nói nhiều, c̣n về mặt Cảm tính th́ có lẽ c̣n v́ do tất cả đều c̣n trẻ, c̣n rất bồng bột và nông nổi. Màn phím luận vừa rồi tuy ngắn nhưng làm tôi thêm phần chắc chắn về vài suy tưởng chưa lư giải nổi. Phải viết ra luôn cho nóng, là như này:
1. Nói một cách văn vẻ th́ là: Chim khôn chọn cây mà đậu, phụ đề việt anh tài hội tụ há chẳng phải việc đáng mừng lắm ru. Nhưng sự thật th́: chỉ có cái bọn rỗi việc, dở hơi đi đâm đầu vào dịch mấy cái phụ đề không công, dịch ra rồi chỉ để bị cái bọn quen thói chụp giật có cơ hội để mà trục lợi.
Trong The Social Network có đoạn đối thoại giữa Nerenda và Zuckerberg:
-You invented something in high school right?
An apply for Mp3 player, that recognizes your taste in Music.
-Anybody try to buy it?
Microsoft.
-How much?
Didn’t sell it, I uploaded for Free.
-Why?
Đáp lại, chỉ là cái nhún vai.
2. Một bạn gắn bó từ những ngày đầu, viết một lô lốc các bài viết thuộc dạng “bá đạo con nhà bà hàng gạo” trên Internet mà gần như chưa từng một ai viết ra bỗng dưng một ngày đẹp giời gặp phải một thằng ất ơ từ đâu đến, gan lỳ cùng ḿnh, th́ lại chợt vứt hết các kiến thức thâm viễn cao siêu ảo diệu vào xoong để đổi lấy mấy ḍng ba lăng nhăng mà người ta vẫn hay gọi là Cảm tính. Một bạn đứng ra “bảo vệ” bạn ḿnh chả biết trái phải như nào, cứ cho thằng kia ăn đấm cái đă, tính sau. Một bạn th́ chịu không nổi cũng phải lao vào than văn là phim đă hết rồi à rồi buông mấy lời cảm thán vớ va vớ vẩn.
Thế mới biết người Việt nói riêng và con người nói chung c̣n lâu mới thoát khỏi cái tư duy tập tính bầy đàn, mà nếu đă thế th́ Xấu – Tốt, Hay – Dở có ǵ là c̣n là quan trọng nữa đâu. Làm phụ đề đă bị coi rẻ như vậy, liệu nhiều thứ khác nữa, chẳng hạn như “ngôn ngữ x́ teen” đă quá bị coi nhẹ?
3. Dù có đam mê đến mấy nhưng sống trong một xă hội, đồng tiền được đặt lên hàng đầu th́ có cố cũng không thể cố măi được. Cũng như cái cây tốt giống mà bị đặt vào đất xấu, khó có thể phát triển được. Thế mà ở cái vùng sa mạc toàn cát đá sỏi, nắng nóng như thiêu đốt kia, ở những vùng núi lạnh giá quanh năm tuyết phủ vẫn c̣n những loài cây, dù ít nhưng tuổi thọ có đến cả ngh́n năm đó sao. Khó, ít, những vẫn có, vẫn làm được. Nhưng, chí ít là phải sau khi có một đêm say giấc đă.