Những người cầm đệm nấp trong tòa nhà bệnh viện Bart, tức là đã bị tòa nhà bên ngoài block, vậy nên lúc căng đệm chờ Sher nhảy là không thể thấy. Còn mấy bác "người đi đường" thì có gì đáng nghi đâu. Còn sau đó, nó thấy Sher nhảy xuống phát là thu súng, xong lính của chú Greg ra thăm hỏi luôn thì có thấy mấy người chạy lâu bâu cũng chả kịp làm gì, đấy là nếu nó còn kịp nhìn thấy trong lúc tình thương mến thương với họng súng của người của Greg
Về vụ giải thích:
Cái đó là lời kể lại của Sher với Anderson, chỉ giải thích những điều căn bản, còn những cái nhỏ nhặt thì chả lẽ cũng giải thích luôn? Lấy đâu ra thời gian, càng giải thích càng có thắc mắc thôi. Sau khi nghe giải thích của Sher, Anderson đã nói "hơi thất vọng", mình nghĩ điểm nhấn chính là cái này. Mọi người cứ tập trung vào những thủ pháp cao siêu (giả xác Sher chẳng hạn) mà không hề nghĩ tới những kế hoạch đơn giản hơn nhiều. Càng ngày người ta càng ưa sự đơn giản, và càng đơn giản thì càng cao thâm. Cái mấu chốt trong kế hoạch của Sher chính là số lượng người hỗ trợ, và mình nghĩ cái này chính là điểm mà không ai ngờ, bởi lẽ Sher nối tiếng là một gã lập dị có người bạn duy nhất là Watson (có thể có vài người bạn thân khác nhưng hoàn toàn chả ai biết). Đến hội cảnh sát được Sher giúp còn ghét anh ấy xúc đất đổ đi thì bói đâu ra người thân người quen. Còn về Mycroft, trong bản gốc, cực ít người biết thân phận và quan hệ thật sự của Sher và Myc, vậy nên mình nghĩ trong TV srs này cũng vậy (ông này vốn nhân vật trọng yếu tham gia hầu hết các việc đại sự quốc gia nhưng chỉ có các yếu nhân của chính phủ biết tới), và 2 anh em cũng không ngu gì mà loa loa lên quan hệ của họ. Lúc đầu gặp Watson, mọi người có nhớ ông ấy đã dùng quyền lực của mình để điều khiển máy quay giám sát sao cho không ai thấy được cuộc gặp đó hay không? Chỉ gặp Watson mà vậy, đương nhiên gặp Sher sẽ còn thế nào khi cả 2 anh em đều là mục tiêu của rất nhiều gã tội phạm sừng sỏ.
Mạng lưới "champ" của Sher rất lớn, đến Watson còn không biết rõ, vậy thì người ngoài làm sao biết được anh ấy có nhiều đồng minh đến vậy mà ngờ. Ai cũng nghĩ toàn bộ do Sher lo liệu, vài người giúp sức là cùng, ai tưởng tượng được có tới gần trăm người giúp đỡ anh ấy (đặt trường hợp chúng ta xem phim và đọc truyện mới biết, chứ bọn tội phạm có theo dõi cũng chả nắm được với biệt tài cải trang và cặp mắt quan sát cú vọ và bộ óc kiệt xuất của Sher)?
Tóm lại, thủ pháp này tuy không rắc rối ảo diệu tinh vi được như mọi người mong đợi nhưng cá nhân mình thấy nó rất xuất sắc vì nó đánh được vào điểm mù của tất cả mọi người, vì ai cũng nghĩ Sher là kị sỹ đơn độc (chính xác trong truyện Sher cũng uýn nhau một mình với Mor trên đỉnh thác và tự sống sót trở về, chỉ lúc bắt Moran mới nhờ tới lực lượng cảnh sát), trong khi anh ấy có rất nhiều "helper" (không nói được từ "bạn bè" kể cũng hơi đau lòng). Lúc biết rồi thì ai cũng kêu đơn giản thế mình cũng làm được, nhưng trước khi biết thì có ai nghĩ ra cách này không? Toàn thể fandom của Sher hiểu anh ấy hơn kẻ thù nhiều mà cũng bị lọt lưới nữa là. Mình nghĩ lúc Anderson lên cơn rất có thể là lúc anh ấy thấm được cái tinh túy của kế hoạch này đấy.
Còn chuyện Sher bỏ đi ngay sau khi nói cho Anderson biết kế hoạch, thế mọi người còn mong chờ gì nữa? Hai anh tay bắt mặt mừng nước mắt lưng tròng ôm hôn nhau chắc? Sher ghét Anderson bỏ xừ ra, chẳng qua cảm động vụ And nhất quyết tin tưởng ở mình (không tính tới động cơ của anh ta) nên mới nói. Với cả, anh còn nói cho ai được nữa hở các bạn? Người thân của anh thì biết hết sạch, Greg cũng biết, hội champ thì không bao giờ xuất hiện, Watson thì kêu không quan tâm, thế anh ấy còn giải thích cho ai nghe để các bạn nghe được nữa? Hồi tưởng trong ký ức chăng?
Mình thấy họ đã suy tính rất cẩn thận và hợp lý chỗ này, nhưng đương nhiên bạn nào cảm thấy không thích kế hoạch đào thoát của Sher thì có thể nghĩ rằng đoạn nói chuyện đó là do And tự tưởng tượng và tự hài lòng với cách thức do mình nghĩ ra hơn. Dù sao, Sher cũng bồi trước là có hẳn 13 phương án, trong đó có 2 phương án anh ấy nói là không phù hợp trước khi bị Watson chặn họng, vậy còn hẳn 11 cái, tha hồ cho các bạn suy luận. Mình thì an phận với cái kế hoạch anh ấy kể cho Anderson rồi, hài lòng lắm lắm luôn nên không nghĩ ngợi gì thêm nữa mà dành sức thán phục bác Mark Gatiss và bác Stephen Moffat thôi.