[B]Thể loại:[/B] Hành động | Phiêu lưu | Viễn tưởng
[B]Đạo diễn:[/B] Carl Rinsch
[B]Kịch bản:[/B] Chris Morgan, Hossein Amini ,...
[B]Diễn viên:[/B] Keanu Reeves, Hiroyuki Sanada, Kô Shibasaki,...
[B]Nội dung:[/B] Câu chuyện kể về một nhóm võ sĩ thời kỳ đầu thế kỷ 18 đã mất chủ tướng (trở thành lãng nhân)
sau khi vị chủ tướng đó bị ép buộc phải thực hiện seppuku vì bị buộc tội đã tấn công
quan tòa Kira Yoshinaka do đã nhục mạ ông ta. Để trả thù, họ đã giết viên quan tòa đó
sau nhiều năm kiên trì xây dựng kế hoạch và chờ đợi thời cơ. Và đương nhiên, họ sẽ buộc phải thực hiện Seppuku
— chính họ cũng biết diều đó — vì đã phạm tội giết người. Với một chút biến hóa,
câu chuyện đơn giản đã trở nên cực kì nổi tiếng và trở thành biểu trưng của lòng trung thành,
sự hy sinh, chí kiên định và danh dự mà tất cả mọi người (đặc biệt là những võ sĩ) luôn thể hiện vào thời bấy giờ...
[I]Đọc tiếp [/I]([URL="http://vi.wikipedia.org/wiki/B%E1%BB%91n_m%C6%B0%C6%A1i_b%E1%BA%A3y_Ronin"][B]Bốn mươi bảy Ronin - Wikipedia[/B][/URL]
Nếu bạn đang đi tìm cho mình một bộ phim
giải trí và cần chút lắng đọng, thì riêng hai tiêu chí này
47 Lãng nhân đã đáp ứng gần như trọn vẹn (Em kết banh cả đĩa
).
Mong chờ phim từng ngày. Đếm từng phút.
* Sơ qua thì như vầy:
- Phim thêm thắt nhiều yếu tố thần thoại, ma quỷ. Tạo sự mới mẻ và mê hoặc.
Đem đến một Nhật Bản thời xưa trong một góc nhìn tương đối lạ, ma mị.
- Bối cảnh phim sáng. Đại cảnh ảo diệu có, tăm tối có. Cảnh vật đẹp như trong mơ, hùng tráng, đậm chất thần tiên.
- Trang phục và hóa trang khỏi nói rồi. Kết từ khi mới ra trailer luôn.
- Gây ấn tượng không kém là tạo hình quái vật và quái thú. Ước chi có một con thật, mang về nhà nuôi.
- Các diễn viên đều nhập vai đạt, lột tả được sắc thái cảm xúc. Tuy nhiên cảm giác nhân vật chính,
đúng nghĩa nhất là Oishi, chứ chưa chắc đã phải nhân vật mà anh Keenu Reeves hóa thân.
- Tiếc rằng có hai nhân vật trên poster gây ấn tượng về hóa trang và khơi gợi chí tò mò
thì lại xuất hiện ngắn hoặc ngoẻo theo phong cách hơi bị "lãng".
- Hai em diễn viên chính thì xinh. Một em thì thực ra nhìn hơi dừ. Em còn lại biểu cảm thôi rồi.
Thể hiện đúng chất lẳng lơ, có phần bềnh bệnh của một ả phù thủy độc ác.
- Oánh nhau, quẩy nhau cũng đẹpnuwea. Mê ly rụng rốn.
- Cũng đã đọc một số rì viu. Người thì khen, người thì chê là vẫn làm chưa tới. Còn nhiều điểm
chưa thuyết phục hoặc chưa trọn vẹn. Như đã nói ở trên. Nếu cần giải trí và đơn giản
đâu đó chút suy tư, cảm phục về tinh thần của Samurai thì bộ phim này dù chưa hẳn là
xuất sắc - đỉnh cao, nhưng cũng đủ để bạn đắm mình vào một Nhật Bản rất khác, rất mới.
- Kết phim dù biết trước mà vẫn thấy buồn. Chỉ mong có một phép màu, để 47 Lãng nhân ấy
được sống, được thỏa nguyện khát vọng và tình yêu mà mình đã đánh đổi,
hy sinh để vươn tới danh dự - lòng tự tôn của một Samurai...
[B]P/s:[/B] Suất chiếu đặc biệt. Xem đã mắt luôn. Không phí thóc lúa.
Chả bị lãng đoạn nào cả. Khổ nỗi ngồi cạnh một đôi lầm tưởng
mình đang ngồi ở quán cà phê, cầm đĩa rau muống và bàn chuyện chính trị.
Đến nản. Phim thì hay. Cả rạp im mà anh chị ý vẫn ríu rít "gian dâm" với những
vấn đề ngoài luồn. Khi xem xong, càng tự tin với kết luận:
"Những người mập là những người vui tính và dễ thương".
THÈM LẮM RỒI!!! 