Nếu tôi nói với bạn rằng bộ phim The Visitor xoáy sâu vào chính phủ Mỹ vì sự đối xử đáng xấu hổ của nó với những người nhập cư trái phép, hẳn bạn sẽ thốt lên rằng “Đừng có giảng đạo”. Còn nếu nói rằng Nó là bộ phim chỉ tập trung vào một con người, một ông giáo sư tuổi lục tuần sống khép kín và khó gần bỗng thoát ra khỏi vỏ bọc của mình, bạn sẽ bảo “Phim đấy ai thèm xem?” Với The Visitor thì không, diễn xuất mang đầy nét đặc trưng của Richard Jenkins trong vai một vị giáo sư, một vở kịch đầy tính nhân văn
sẽ làm bạn phải bất ngờ.
Chỉ trong bộ phim thứ hai của ông với vai trò viết kịch bản và đạo diễn, sau tác phẩm trình làng The Station Agent gây nhiều tiếng vang năm 2003, Thomas McCarthy đã cho thấy một tài năng hiếm có. Ông có thể vẽ nên bức tiểu họa nhưng chất chứa những sự thật lớn lao. Về diễn xuất, hãy xem phần cuối của serie The Wire (2001) trong vai Jayson Blair. Như một nhà báo, McCarthy luôn kết hợp hài hòa các sắc thái của lối sống, đạo đức và cách ăn ở… Jenkins trong vai Walter Vale, một người đàn ông trung niên góa vợ mà dường như chỉ sống trong trạng thái bị thôi miên. Ông rời cuộc sống bình yên phẳng lặng của mình với một công việc ông cho là nhàm chán. Chỉ dạy môn kinh tế toàn cầu suốt 20 năm ở một trường đại học tại Connecticut. Ông đến Manhattan để trình bày một bản báo cáo trong một hội nghị khoa học. Tại căn hộ mà trước kia ông và bà vợ quá cố từng sống, ông bất ngờ khi thấy một cô gái đang trong phòng tắm. Đó là Zainab (Danai Gurira thủ vai), một cô gái người Senegal. Cô cùng bạn trai Tarek, một nhạc công người Sirya. Họ không xâm phạm gia cư bất hợp pháp mà chỉ là do sự nhầm lẫn vì họ thuê được của một tên lừa đảo. Sau một hồi nghĩ ngợi, Walter đã mời họ ở lại đến khi tìm được căn hộ khác. Walter dường như tìm được điều gì đó, vì trước kia, có lẽ ông chỉ cố học piano vì vẫn còn phảng phất trong ông nỗi nhớ người vợ, một người chơi piano rất giỏi, tiếng trống Djembe của Tarek đã khiến Walter cảm giác như mình bừng tỉnh khỏi cuộc sống âm u từ quá khứ, Tarek đã dạy ông chơi trống. Tarek bị bắt khi hai người ở ga tàu điện ngầm, anh ta bị chuyển tới trại của những người nhập cư trái phép. Thời gian này, Walter đã tìm đủ mọi cách để giúp Tarek, ông cũng tạo điều kiện cho bà mẹ cùng quẫn của Tarek khi bà từ Detroit đến.
McCarthy có thể đã làm phim theo một luận thuyết về sự kiện ngày 11/9 về vi phạm nhập cư. Thay vào đó, ông đã để các tình tiết tự phát triển thông qua tương tác cá nhân. Walter và Mouna (diễn viên Abbass) cởi mở với nhau bằng những câu chuyện vui và cảm động. Mouna còn để ý đến cả việc Walter đổi kiểu kính, một chi tiết nhỏ nhặt. Bà luôn nói với giọng nhẹ nhàng. Cả bộ phim, đạo diễn mở ra cả một thế giới cho người xem qua khuôn mặt của nam chính. Trước đây Jenkins với vai hồn ma trong Six Feet Under, tay điệp viên lưỡng tính trong Flirting With Disaster hay vai diễn nhỏ trong There’s Something About Mary (vai bác sĩ tâm thần). Giờ đã đến lúc tên ông được ghi nhớ. Đây là vai diễn lớn trong sự nghiệp của ông, và Jenkins không nói nhiều về nó (hiển nhiên sự lựa chọn sẽ là một diễn viên ít tên tuổi hơn), mà xem nó như một con người thứ hai của mình. Sau nhiều thập kỉ mài giũa khả năng diễn xuất cả trong điện ảnh và sân khấu (công ty Trinity Repertor) Jenkins đã có cả một đời kinh nghiệm khi vào vai diễn này.
Cảnh cuối cùng của bộ phim, Walter ngồi trong ga xe điện ngầm đánh trống một cách say sưa, mãnh liệt. Như thể đó là cơn thịnh nộ của ông, cơn thịnh nộ không thể xóa nhòa. Có thể nói, trong The Visitor, Jenkins đã đem đến một vai diễn xuất sắc và được một đề cử Oscar cho hạng mục nam chính xuất sắc nhất.