Tiếp tục nào
Ngôi nhà ma trên Đà Lạt
Trong dịp tết này tôi có dịp lên ĐÀ LẠT chơi .Tất nhiên thú vị nhất là NGÔI NHÀ MA nổi tiếng ở TP ĐÀ LẠT mà khi hỏi ai cũng biết hết á: Sau đây là những chiện tui nghe đuợc về NGÔI NHÀ MA
Con đường đèo lên khu vực hồ TUYỀN LÂM hai bên đường chỉ có cây cỏ , không hề có bóng dáng một ngôi nhà nào khác . Sau khi xe đi được một đoạn thì gần giữa đèo thấp thoáng có một ngôi nhà lớn , theo lời giới thiệu của chị hướng dẫn tôi đuợc biết đó là NGÔI NHÀ MA , tất cả các cửa của ngôi nhà đều đóng kín mít có rất nhiều ô cửa sổ , trước cửa ngôi nhà có một bảng màu xanh đề là ''không phận sự miễn vào ''.
Nhìn sơ qua căn nhà này cũng bình thường không có gì khác biệt cũng như bao căn nhà khác .Theo lời của 1 chị thì căn nhà được xây từ rất xưa do một gia đình nguời Pháp , vì họ rất thích khí hậu mát mẻ cũa ĐÀ LẠT nên quyết định xây nhà và định cư luôn ở VN .Đến một ngày đó cả gia đình người Pháp bị giết rất tàn độc, kể từ đó căn nhà bị bõ hoang.
Còn một nguời khác lại nói rằng chính ông Pháp đã tư tình với cô người làm nên bà vợ biết được đã giết chết cô nguờii làm chặt người của cô ra từng phần rồi chôn dưới nền gạch .Kể từ đó họ đã dọn đi chỗ khác:headscrat
2 câu chuyện trên không biết là thật hay là giả nhưng câu chuyện này báo đã từng đăng rối.
Có một cô gái sinh sống ở VŨNG TÀU cô đang thất tình nên lên Đà Lạt để nghỉ ngơi, sau khi nghe người dân bàn tán về NGÔI NHÀ MA cô gái mới lên xem thử , không hiểu sao cô gái rất thích ngôi nhà này và quyết kêu gia đình của mình mua cho bằng đươc. Sau một tháng ở ngôi nhà này cô gái đã treo cổ tự tử chết trong căn phòng của mình . Những vật dụng của cô vẫn còn được bào quản trong ngôi nhà như : kẹp tóc , bàn , giường (bạn nào muốn kiểm chứng thì dzô thử ngen)
MỘ của cô gái được lập sau ngôi nhà đọ
Một đêm đó (theo lời kể của một chú sinh sống lâu năm ở ĐÀ LẠT) một người chở rau để đi bán , con đường ra chợ phải bắc buộc wa đèo này , lúc đó cũng khỏang 2-3g sáng khi đi đến giửa đèo thì có một người con gái xin quá giang ,tóc dài , bận bồ đồ ngủ mỏng,trông cô gái rất lạnh, vì nghĩ là đường đèo quá vắng vẻ nên ông đã cho cô gái quá giang một đoạn , đi được một quãng thì ông sợ cô gái lạnh nên đã đưa áo khóac của mình cho cô gái bận .Khi ông ngừng xe thì quay lại đã thấy cô gái biến mất từ lúc nao.
Sáng hôm sau khi ông quay trở lại đường đèo đó khi đi ngang qua ngôi nhà thì thấy chiếc áo khoác của mỉnh nằm trên ngôi mộ
NGÔI NHÀ này chỉ lắp một thứ đèn đó lả đèn vàng , không có đèn trắng ,có một cái hầm ở dưới ngôi nhà ,có 1 trệt và một lầu , khi bước vào sẽ thấy một bức tranh vẽ môt gương mặt tưa như sọ người có 2 rănh nanh thè ra nhỉn rất ghê.......
Bây giờ chỉ có một nguời quản gia sống ở ngôi nhà đó
ai có dịp lên đà lạt chơi thì nhớ lên coi thử nghen....
Mặt ai?
Ðêm hôm đó, tôi và ba người bạn ngồi làm bài ở phòng khách đến thật khuya, chúng nói với nhau rằng đêm nay tất cả sẽ ngủ ở phòng khách. Vào khoảng một giờ rưỡi khuya, tất cả bạn của tôi đều đi ngủ chỉ còn lại mình tôi ngồi đó ráng làm cho xong bài essaỵ. Khoảng hai giờ, tôi liếc nhìn đám bạn đang ngủ khò. Hai đứa nằm bên trái còn một đứa thì nằm bên phải, tôi thì ngồi xếp bằng ở ngay chính giữạ Trời đã khuya lắm rồi, buồn ngủ mở mắt không nổi, tôi đành đứng dậy tắt đèn đi ngủ.
Tôi lẩm bẩm trong miệng: "Có ánh sáng đèn đường chiếu vào cho dù tắt đèn cũng không có tối lắm", rồi tôi kéo cái chăn đắp lên người và nằm xuống. Tôi xoay đầu qua bên phải giáp mặt với Dung (Dung nằm xoay mặt vào tường). Dung có mái tóc dài chm lưng thật là đẹp. Tôi nhìn mái tóc của bạn ấy rồi nói: "Tóc đẹp quá."
Rồi rất là lạ, như có cái gì đó bảo tôi sờ vào mái tóc của Dung. Tôi lấy bàn tay trái vuốt mái tóc của bạn ấỵ Khi làm như vậy tôi cảm thấy có cái mặt sau làn tóc đó. Tôi có thể rờ được mũi, miệng... cái mặt thì không được láng... hình như là có rất nhiều mụn. Sau đó tôi rờ đến đôi mắt. Tôi cảm nhận được đôi mắt ấy đang mở và nhìn chòng chọc vào tôi, nhưng thật kỳ lạ tôi không thấy khuôn mặt đâu hết mà chỉ thấy tóc mà thôi, vì tôi có thể rờ và cảm thấy được khuôn mặt dưới làn tóc đó...
Bỗng dưng tôi chợt nhớ ra bạn tôi nằm xoay vào tường mà, và ... tôi nghĩ rằng khuôn mặt mà tôi rờ được ... là... là... là... một người khác.... Rồi tôi la thật lớn. Linh là người thức dậy đầu tiên mở đèn lên. Tôi biết chắc chắn rằng không phải Dung đang nằm bên cạnh tôi, bởi vì khi Linh mở đèn lên tôi thy Dung đã thức nhưng vẫn còn nằm xoay mặt vào tường. Khi bạn ấy xoay qua tôi và hỏi: "Có chuyện gì vậỷ" Tôi nhìn mặt bạn ấy thấy rất là láng, không có mụn gì hết!
--------------
Bonus
Điều kỳ diệu
Có một đôi trai gái nọ yêu nhau tha thiết và sắp tiến tới hôn nhân. Một hôm, nàng nhận được tin sét đánh ngang tai: Người yêu nàng bị tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện tỉnh xa. Nàng liền tức tốc đến thì được bác sĩ cho biết: Tình trạng của chàng nguy kịch lắm, có lẽ "đi" mất. Mọi người lùi ra ngoài để họ gặp nhau.
Chàng đang hấp hối trên giường bệnh, nàng lao vào ôm ghì lấy chàng, hôn lên môi và thì thầm gọi tên. Như có một sức mạnh thần kỳ, chàng trai gượng tỉnh và mấp máy nói với người yêu:
- E...mm yêu... quý, có lẽ anh không qua khỏi được... Anh chỉ tiếc rằ...ng, từ ngày đầu yêu nhau, đến khi anh phải từ giã cõi đời này... chưa một lần anh được ngắm nhìn thân hình của em... Hãy giú...p anh...!
Một thoáng lưỡng lự, nàng đã chấp thuận lời đề nghị cuối cùng của người mình yêu.
Hòa lẫn trong những tia nắng hắt qua cửa sổ, nàng từ từ xoay người cởi bỏ quần áo trong sự thẹn thùng, má nàng ửng hồng, mái tóc xuôi nhẹ chải dài theo thân hình kiều diễm. Chàng đờ đẫn ngắm nhìn. Như được tiếp thêm sức lực, chàng dần hồi tỉnh, qua khỏi giây phút hiểm nghèo. Họ liền tổ chức đám cưới ngay sau khi xuất viện và kể lại tất cả cho mọi người.
Có hai ông bà già cũng được nghe câu chuyện đó trong đám cưới của đôi trai gái. Một hôm trở trời, ông lão phều phào nói với vợ:
- Bà nó ơi!... Hôm nay tôi thấy khó ở quá... bà nó ạ!
Câu chuyện như một huyền thoại của đôi trai gái nọ đã làm bà lão bừng tỉnh. Bà thì thào nựng chồng:
- Ông ơi, ông cố quay mặt vào vào vách đi. Bao giờ tôi bảo ông quay ra thì ông mới được quay ra đấy nhé!
Dù đang rất mệt, ông lão vẫn cố chiều bà và quay mặt vào vách.
- Xong rồi, ông nó ơi! Ông hãy quay lại đi!
Ông lão từ từ quay ra nhìn... trợn mắt lên và chết thẳng cẳng.
![]()
![]()
![]()