Hôm nay ngồi chợt nhớ ra vừa tròn 4 tháng thoát chét , nên lên đây kể cho a e nghe chuyện của e cách đây mấy tháng ra Nha Trang chơi, khách sạn gọi công ty du lịch gì đó dẫn ra Hòn Gai chơi.
Trời thì mưa, gió thì to. Lên tàu ra giữa biển hướng dẫn viên hỏi ai tắm biển thì mang phao nhảy xuống. E tự tin tay nghề thi đấu ở SG mấy năm nên ko thèm dùng phao .
Vừa nhảy xuống rớt cặp mắt kính lặng, sau đó lặng xuống tìm thì bị sóng đánh ra xa tàu, khi ngốc đầu lên thì đã trôi xa thuyền 100m đúng. Cùng lúc đó bị dập bẻ , gió đẩy ra xa thuyền. Em cố bơi nhưng bơi 1 chân bơi ko dc .
Sau đó e chuyển qua bơi ngữa nhưng sóng mạnh quá ko đi được bao xa .
Thế là e ngó xung quang thì thấy cái phao đèn cứu hộ giữa biển, cách e tầm 25m và cùng hướng gió. E nằm ngửa ra cho nó trôi về phia đó, sóng to tạt vào mặt mũi e uống nước quá trời. Cuối cùng cũng chạm dc cái phao .
Mặc dù đã nắm được cái phao nhưng sức đã cạn, cái phai thì hết chìm rồi nổi liên tục, nước biển vào mũi quá nhiều. Nhưng e cũng cố gắng vẫy tay mạnh về phia thuyền để người ta thấy để giúp .2 phút trôi qua vẫn chưa ai thấy, cuối cùng thì bạn gái e cũng thấy, cô ấy tưởng e vẫy tay chào để khoe là bơi ra dc tới đó nên cô ấy cười và vẫy tay lại. Thật vãi cả đái , tưởng là sẽ để xác lại đất Nha Trang.
Thấy mình vẫy tay nhiều quá cô ấy sinh nghi chắc có chuyện gì nên gọi cứu hộ trên thuyền, 1 anh cứu hộ bay xuống bơi tới đưa cái phao có nối dây và kéo lên tàu. Vừa bước lên thành cầu thang của tàu là e ói khí thế vì uống nước biển quá nhiều.
1 lần tởn tới già.