***Chuyện cổ tích không dành cho con nít =]]***
Má kể xưa thiệt là xưa
Thạch Sanh đi kiếm thạch dừa dưới hang
Trời xui gặp phải một nàng
Đồn rằng công chúa hồng nhan tuyệt trần
Ḷng Sanh đang rất phân vân
Đem về lănh thưởng hay... mần luôn ta
Bất chợt trời nổi phong ba
Gió lạnh thổi đến da gà nổi lên
Cửa hang có một tiếng rên
Một con quái thú mang tên... Thạch Sùng
Đồn rằng nó vốn bị khùng
Ăn nhầm thạch nhăn bên Trung nhập về
Thân đen mắt đỏ rất ghê
Chỉ nh́n một cái là tê tái rồi
Thạch Sanh ḷng dạ rối bời
Thân c̣n trăng tróng, mùi đời chưa say
Nếu phải bỏ xác nơi này
Uổng công cố gắng quay tay bữa giờ
Nghĩ đoạn không chút chần chờ
Cầm dao chẻ củi Sanh phơ Sùng liền
B́nh thường Sùng rất là hiền
Nhưng đang say ngủ bị phiền giấc trưa
Số là người Sanh rất chua
Ba năm chưa tắm, chẳng thua cục śnh
Thạch Sùng th́ mũi rất tinh
Chỉ nghe loáng thoáng rùng ḿnh nổi xung
Sanh - Sùng vật lộn tứ tung
Cát bay đá lở máu phun ào ào
Đánh đến một lúc cao trào
Bỗng nhiên Sùng rú tiếng "Grrrào" thảm thương
Kể ra cũng thật khó lường
Sanh yếu nên đă bị thương đầy ḿnh
Trong lúc thập tử nhất sinh
Con dao chẻ củi th́nh ĺnh tuột tay
Ai ngờ được cú ăn may
Dao rơi xuống đất tướt ngay bi Sùng
Sùng đau quẫy đạp lung tung
Quăng đuôi rớt lại quay lưng vọt liền
Thạch Sanh như luợm được tiền
Vui mừng khôn xiết *ịt liền một hơi
Hết chuyện để nói nhảm chơi
Chương tŕnh tự kỉ đến nơi kết rồi
Định viết cái kết tuyệt zời
Sanh và công chúa đến nơi động pḥng
Các bạn th́ có vui hông?
Để trí tưởng tượng ở không làm ǵ???
(Viết nhảm nhân lúc xem cái trailer phim Thạch Sanh 2013 của Việt Nam dở ơi là dở)