Phantom Thread
Sợi chỉ ma
Từ một bộ phim xoay quanh một người đàn ông, Phantom Thread trở thành một tác phẩm về (những) người phụ nữ và chỗ đứng của họ trong cuộc đời anh.
Từ một bộ phim về t́nh cảm nam nữ, nó trở thành một câu chuyện về những xung đột, khoảng cách, những chấp nhận, hy sinh để thay đổi và thấu cảm, để đến gần và mở cửa trái tim người ḿnh thương yêu.
Từ một bộ phim tâm lư về thiết kế thời trang, nó trở thành một trang tiểu sử về cuộc đời, cái tôi, về sự hy sinh và hành tŕnh theo đuổi cái hoàn mỹ của những người nghệ sĩ hết ḿnh v́ cái đẹp.
Dưới những thước phim 70mm sống động quen thuộc của Paul Thomas Anderson, Phantom Thread không chỉ là một tác phẩm điện ảnh, nó chính là hiện thân của Daniel Day-Lewis với những đóng góp quên ḿnh cho từng vai diễn ông hóa thân, là một cái kết đẹp và không hề gượng gạo khi ông dâng hiến cho khán giả chính bản thể có phần rệu ră nhưng vẫn tràn đầy nhiệt huyết với lối diễn đầy tràn cảm xúc qua từng ánh mắt, cử chỉ, giọng điệu. Và như nhân vật Reynolds Woodcock có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại sau cơn đau ốm, Daniel Day-Lewis cũng măi măi rời khỏi màn ảnh, để lại niềm luyến tiếc vô hạn về một trong những chuẩn mực diễn xuất lớn của môn nghệ thuật thứ bảy.
Hơn cả sân khấu, hơn cả điện ảnh, hơn cả method acting, đó là Daniel Day-Lewis.
Bản mHD FreeHD (thanks drizzle):
Google Drive: