"Khi ta mỉm cười và nói - có ǵ đâu phải xót xa?
Là riêng ḿnh ta biết bờ môi đang lem đầy đắng chát"
Hai tháng vừa qua đối với ḿnh không phải chỉ là gió đến, mà là cơn băo thét gào, ào ào thổi tắt đi những đam mê hừng hực cháy, bay mất cả những hoài băo áp ủ bấy lâu, biến mất luôn đâu những ước mơ mê hoặc nhất.
Nhưng niềm đam mê dịch phụ đề đă vực ḿnh lên, t́nh bạn với mọi người đă giữ ḿnh đứng vững, và những lời động viên của các bạn hâm hộ đă giúp ḿnh có thể bước tiếp tới ngày hôm nay.
Giờ tăm tối nhất là trước lúc rạng đông, hay như Thomas Edison từng nói "Bạn sẽ khám phá ra chính ḿnh đang ở bậc cao hơn sau mỗi lần bạn vượt qua nghịch cảnh".
Nói dài nói dai th́ thành ra nói dở, nên thôi tóm lại là xin cảm ơn Chúa v́ mọi lỗi lầm mà ḿnh đă phạm phải, v́ từng cái một trong số đó nó dẫn tới con đường mang ḿnh đến với Phố Dê Việt này.
Horus đă trở lại và lợi hại hơn xưa!!!
Yêu cả nhà <3
p/s: Và ḿnh nhận thấy rằng, nếu hi vọng cuộc đời sẽ đối xử công bằng với bạn v́ bạn là người tốt, th́ cũng giống như mong một con sư tử không tấn công bạn v́ bạn là một người ăn chay. ;)