Trong The Third Man mình thấy thích nhất đoạn Holly Martins từ nhà Anna Schmidt đi ra và tiếng con mèo vọng lại làm anh ta nghĩ mình bị theo dõi. Và khi bà chủ nhà mở cửa sổ, ánh sáng từ trên tầng rọi xuống hiện rõ khuôn mặt Harry Lime, gần như vén toàn bộ bức màn bí ẩn của bộ phim.
Nhưng cái mà mình thấy suy nghĩ mà chưa hiểu là tại sao con mèo lại đến đúng chân Harry Lime không hề sợ sệt, phải chăng nó quen anh ta (anh ta hay ra đây đứng) hay chỉ là sự trùng hợp hoặc là dụng ý gì đó của đạo diễn. Xuất hiện không nhiều nhưng diễn xuất của Orson Welles quá tuyệt.
Quả thật, dòng phim noir này có nhiều cái rất đặc biệt mà người xem phải suy ngẫm, phải tự tìm cho mình câu trả lời.
Ngay cả đoạn cuối cùng, cái cô Anna Schmidt ấy cứ đi mãi ra khỏi tầm ống kính mà không hề mảy may quan tâm có một Holly Martins đứng bên vệ đường, anh ta cũng không gọi, không nói. Chỉ đứng nhìn vậy mà chấp nhận lỡ chuyến bay về nước...?