PDA

View Full Version : Hội thích kể chuyện ma.



OmegaQ
04-22-2012, 11:59 PM
Sợ hãi là một phần tất yếu của cuộc sống này, nó giống như kẹo vậy, ăn rồi thì rất sợ mập, nhưng lại thèm ăn tiếp. =)) Do tính chất vô cùng chủ quan và tào lao đó, nay xin ra mắt cái thớt này nhằm mục đích kể chuyện ma cho dân chúng nghe. =))
Cậu chuyện tiếp theo đây dành tặng cho phiemdu và HorusTr4n
Bakeneko dịch nôm na sang tiếng Việt là Ma Mèo, chỉ những chú mèo có được những khả năng siêu nhiên. Có nhiều giả thuyết được đặt ra về việc 1 con mèo nhà thông thường chuyển thành ma mèo như thế nào, nhưng tựu chung, khi đã thành ma mèo, chúng thường ám và quậy phá ngôi nhà của chủ nhân chúng.
Theo như những câu chuyện truyền miệng dân gian của Nhật Bản, những con mèo nào gặp đủ ba điều kiện sau sẽ hóa thành ma mèo: Con mèo đó phải sống lâu hơn 10 năm, nặng hơn 4kg và có 1 cái đuôi thật dài. Chính điều kiện cuối cùng này đã dẫn tới việc người Nhật thường cắt đuôi con mè của họ nhằm không để cho nó hóa thành yêu quái. Có truyện còn nói khi đuôi con mèo đủ dài, nó sẽ tách ra làm 2 đuôi.
Một khi đã thành ma mèo, những con mèo thường sở hữu những khả năng như xâm nhập vào giấc mơ của gia chủ, biến chúng thành những cơn ác mộng, biết nói và tạo ra những quả cầu lửa, biến đổi hình dạng thành con người, ăn tất cả mọi thứ ( món nó thích ăn nhất là thuốc độc và các loại rắn), và thậm chí giết luôn chủ nhân trong giấc mơ rồi lấy xác của họ và sống như người bình thường. Có chuyện còn nói là khi đã thành ma mèo, nếu để chúng nhảy qua xác người chết, người đó sẽ thành thây ma sống dậy. Cũng có chuyện kể là ma mèo thường biến thành những phụ nữ xinh đẹp để quan hệ với người khác giới. Các câu chuyện kể về ma mèo đa phần là chuyện xấu, tuy nhiên cũng có chuyện kể ma mèo trả ơn hoặc báo thù, đây là 1 trong số đó:

Câu chuyện bắt đầu vào thời Edo, năm đó có 1 gia đình của 1 vị thương nhân giàu có chuẩn bị bữa tiệc thật lớn mừng sinh nhật của cô con gái út mới lên 12 tuổi của họ. Thế nhưng trước ngày diễn ra bữa tiệc, rất nhiều hiện tượng kỳ dị đã xảy ra: lũ chuột thường thấy dưới tầng hầm biến mất sạch, đèn dầu trong nhà chóng cạn hơn bình thường, hai người vợ của vị thương nhân khi ngủ thường nghe thấy tiếng lục lạc kêu leng keng trong đêm, còn người con trai cả thì có cảm giác như có 1 đôi mắt phát sáng đang nhìn mình. Đỉnh điểm của sự việc là cả gia đình vị thương nhân đều không ngủ được suốt nhiều đêm vì mỗi khi mơ, họ lại thấy những cơn ác mộng, đặc biệt là là người thương nhân đó. Ông ta thường mơ thấy cảnh mình bị giết hoặc bị 1 vật gì đó nuốt mất. Quá hoảng sợ, gia đình này đã mời 1 vị cao tăng về để giúp đỡ. Ngạc nhiên là vị cao tăng này nhất định không chịu giúp cho tới khi người thương nhân đó khai hết mọi việc.

13 năm về trước, gã thương nhân này đã bắt cóc 1 cô gái về và nhốt trong mật thất nhằm thỏa mãn dục vọng. Cô bị đối xử tàn tệ, người bạn duy nhất của cô là 1 chú mèo đen nhỏ mà cô lén nuôi bằng ít thức ăn vụn vặt tên thương nhân ném cho cô. Cho tới 1 ngày, tên thương nhân phát hiện ra chú mèo và toan giết nó, cô gái đã chống cự và bị hắn giết chết. Sau khi phi tang xác cô gái, hắn quay lại nhưng tìm không ra chú mèo con đó. Ngay sau khi nghe xong câu chuyện, vị cao tăng đó liền lột đi da mặt và hiện nguyên hình là con ma mèo. Chú mèo năm xưa đã chờ đợi hơn 10 năm để biến thành ma mèo và quay trở lại giết kẻ đã hạ sát chủ nhân mình. Sau đêm kinh hoàng đó, tay thương nhân chết với bộ mặt bị cào nát trông rất đáng sợ, còn gia đình gã thì hóa điên. Người hầu trong nhà khi nghe tin lập tức bỏ đi, chỉ còn mỗi cô con gái út. Nghe nói có 1 cô gái lạ mặt không biết từ đâu tới đã đón cô bé đi.

HorusTr4n
04-23-2012, 12:09 AM
ghê quá à, đọc xong tưởng tượng ra quá chừng, cứ như là 1 bộ phim hiện lên trong đầu vậy :|
hù phụ nữ và trẻ em, vote ban vĩnh viễn

mp3sony
04-23-2012, 12:20 AM
phiemdu mau cắt đuôi mèo, và cho nó tập thể dục giảm cân đi :th_54:

OmegaQ
04-24-2012, 10:32 PM
Lại một câu chuyện ma khác, lần này chúng ta du hành sang Trung Quốc. =)) Câu chuyện này là dành cho những người mê Tam Quốc Diễn Nghĩa.
Quan Vũ tướng quân, tự là Vân Trường, một trong Ngũ Hổ Tướng nổi tiếng của Tây Thục. Ông nổi tiếng với tấm lòng trung nghĩa khó ai bì kịp, trung với Lưu Bị, nhưng vẫn giữ cái nghĩa với kẻ thù là Tào Tháo. Người đời xưng tụng ông là Võ Thánh, điển tích về ông rất nhiều, nhưng nếu chỉ xét trên phương diện ma mị thì chỉ có 1 truyện:
Tương truyền Quan Vũ thua trận Phàn Thành phải chạy ra Mạch Thành, bị Lã Mông vây bắt, rồi bị Tôn Quyền hạ lệnh xử tử. Hồn ông không siêu thoát mà bay về núi Ngọc Toàn, đêm nào cũng hóa ra 1 con ma không đầu rồi kêu gào: " Trả đầu lại cho ta!". Dân trong vùng kinh sợ không dám lên núi. Năm đó có một vị tăng nhân tên là Phổ Tịnh du ngoạn trên núi, đêm tới bèn dừng chân nghĩ tại 1 cái miếu hoang. Hồn ma lại hiện ra than khóc, vị tăng nhân bèn đọc 1 bài kinh siêu độ. Nghe tiếng kinh, Quan Vũ bèn hiện nguyên hình rồi kể lại sự tình. Vị tăng nhân đó chỉ cười rồi nói: " Quan tướng quân à, năm xưa ngài giết Nhan Lương, trảm Văn Xú, vượt năm ải chém 6 tướng. Không biết bao người đã chết dưới lưỡi đao của ngài, thử hỏi nếu ngài còn sống ngày nào họ cũng tới để than trách, liệu ngài có chịu nổi không?"Quan Vũ bèn tỉnh ngộ, dập đầu lạy tạ rồi biến mất. Tuy siêu thoát nhưng ông vẫn ở đó để giúp đỡ bá tánh. Người dân chuyển từ sợ sang kính trọng, bèn xây cho ông 1 ngôi miếu gọi là Miếu Quan Tướng Quân.
Ngày nay người dân vẫn thờ Quan Vân Trường, miếu của ông có khắp nơi ở Trung Quốc, thậm chí cả ở Việt Nam cũng có vài ngôi miếu của ông. Người ta coi ông là hình tượng con người trung nghĩa hào hiệp, nhưng các sử gia lại cho ông là kiêu căng ngạo mạn. Trong những bộ phim Hồng Kông thường có cảnh cắt máu ăn thề trước tượng Quan Nhị Ca, mục đích là để minh chứng cho lòng trung của họ. Hình tượng thường thấy của ông là một người mặt đỏ, một tay vuốt râu, một tay cầm Thanh Long Yểm Nguyệt Đao, có hai ngươi ở 2 bên đứng phò. Một người mặt trắng tên là Quan Bình, con nuôi của ông, chết cùng ông khi bị xử trảm. Người còn lại mặt đen, tên là Châu Thương, ban đầu là giặc cướp, sau về dưới trướng của ông, khi hay tin chủ mất, Châu Thương đã cắt cổ tự vẫn ( Có nhiều người tưởng lầm 2 người mặt trắng mặt đen đó là Lưu Bị với Trương Phi, không phải đâu nha =)) 0

rogerfox
04-24-2012, 11:44 PM
thật là...vui:th_29:

mp3sony
04-25-2012, 12:22 AM
thật là...vui:th_29:

:)) cưỡng thanks :th_82:

theMast3r
04-25-2012, 12:35 AM
Lại một câu chuyện ma khác, lần này chúng ta du hành sang Trung Quốc. =)) Câu chuyện này là dành cho những người mê Tam Quốc Diễn Nghĩa.
....
Tương truyền Quan Vũ thua trận Phàn Thành phải chạy ra Mạch Thành, bị Lã Mông vây bắt, rồi bị Tôn Quyền hạ lệnh xử tử. Hồn ông không siêu thoát mà bay về núi Ngọc Toàn, đêm nào cũng hóa ra 1 con ma không đầu rồi kêu gào: " Trả đầu lại cho ta!". Dân trong vùng kinh sợ không dám lên núi.
...

Đúng là hồn ma Quan Vân Trường có khác, không có đầu mà vưỡn kêu gào được, dự là tiếng kêu không phát ra từ cái vết chém mà ra từ đường khác :th_26:

OmegaQ
04-25-2012, 12:40 AM
Đúng là hồn ma Quan Vân Trường có khác, không có đầu mà vưỡn kêu gào được, dự là tiếng kêu không phát ra từ cái vết chém mà ra từ đường khác :th_26:

Ma mà, mọi thứ đều có thể. =))

ryanpham
04-25-2012, 01:22 AM
Quá nửa đêm rồi, thử ít chuyện sưu tầm cho vui :))

Thắng là một người gan dạ, dù a có xem truyện ma hay phim ma giữa đêm khuya thì a củng ko sợ, một hôm a nghe nói ở Củ Chi có một nhà sách mà trong đó có 1 quyển sách ma quái mà ai củng ko dám đọc, tính tò mò trỗi lên thế là Thắng tót lên chiếc SH và lên đường ra Củ Chi.
Theo lời chỉ dẫn, cuối cùng a củng đến nơi, đó là một nhà sách cũ kĩ (gần cả trăm năm rùi đấy), Thắng tiến vào trong, chủ cửa tiệm là một ông lão khoảng 80t, râu tóc bạc phơ, quần áo xọc xệch trông rất tội nghiệp, thấy vậy Thắng liền hỏi
- “Ông ơi, cháu nghe nói ở đây có quyển sách ma quái phải ko ông? Nếu có tì ông cho cháu thuê nhá?”
Ông lão đáp:
- “Có đấy, nó nằm ở kệ số 6, hàng thứ 6 và là quyển thứ 6 từ phải sang trái, nhưng quyển này hiếm lắm ông ko cho thuê đâu, chỉ bán thui”
Thắng tiếp lời:
- “Thế ông bán bao nhiêu?”
Ông lão trả lời:
- “Tính rẻ cháu 25 triệu thui”
Thắng hoảng hốt:
- “Sao đắt thế ông?”
Ông lão:
- “Sách quý mà cháu, nó có từ thời ông cố nội của ông đấy!”
Thắng nghĩ: “chết ùi, vội quá có đem theo xu nào đâu, mà đã đến đây rồi chả lẽ zìa ko” Thắng vội nói: “hay là cháu cầm cho ông con SH này nhé cháu mới mua lại tháng trước giá 30 triệu”
Ông lão: “Ờ, vậy củng được nhưng cháu phải nhớ rằng mỗi ngày chỉ được đọc một trang thui nhé và đừng bao giờ đọc trang cuối nhé, sẽ chết ngay đó”
Thắng nghĩ:” tao mà ko chết thì tao lại phá quán mày nhá thằng già kia” và vội vã đón xe về nhà ngay trong ngày.
Tối hôm ấy, chỉ trog vòng nữa tiếng Thắng đã đọc xong quyển sách ma quái ấy nhưng khi đọc đến trang cuối cùng thì bất ngờ Thắng rú lên một tiếng rồi lăn ra chết.
Khi cảnh sát đến điều tra khám xác, thì bất ngờ 1 làn gió thổi qua lật ting từng trang sách, đến trang cuối cùng thì hỡi ơi. Giá quyển sách có 2.500đ!!!

..............

câu chuyện thứ 2

Vào lúc gần 12h đêm, có một anh chàng chạc tuổi 20 đứng giữa một cánh đồng trống để đón xe buýt về thành phố. Anh ta đứng mãi mà chẳng thấy một chiếc xe nào chạy ngang. Đến đúng 12:00h đêm có 1 chiếc xe chạy đến, anh ta vội quắc chiếc xe và xin được đi nhờ vào thành phố. Anh ta leo lên xe và ngủ thiếp đi vì mệt mỏi. Trời mưa rất to và một tiếng sét đánh xuống nghe chói tai đã làm cho anh chàng tỉnh giấc. Anh ta đã mất hồn khi không nhìn thấy tài xế lái xe mà xe vẫn chạy, anh ta đã la lớn : "Ma...Ma...". Bất ngờ có tiếng đằng sau nói lại: "Ma cái mả cha mày chứ, tao đẩy xe mệt chết mẹ..."

..........

câu chuyện thứ 3

Bà mẹ đang thức nửa đêm để chăm con học bài... bỗng nhiên đứa con la lên: "Mẹ oi con nhìn thấy Ma!". Bà mẹ bảo:"Không có ma đâu con đừng sợ..."; 1 lúc sau đứa con lại la lên: "Mẹ ơi con nhìn thấy ma thật mà...". Bà mẹ nhăn mặt: "làm gì có..."; Lần thứ 3 đứa con hét toáng lên :" MẸ ƠI MA ÐÓ... NÓ BAY NGOÀI CỬA KÌA..." Bà mẹ nhìn nó và âu yếm :" THẾ NÃY GIỜ MÀY TƯỞNG TAO LÀ MẸ MÀY À

...............

câu chuyện thứ 4


Hồi mới Hòa Bình (Năm 1975) nhà cửa còn thưa thớt. Trên con đường từ Tho Mo về Mỹ Quý Tây rất vắng vẻ, cây cối mộc um tùm. Đi ngang khúc đường này ai ai cũng rùng mình bởi hơi lạnh rợn xương sống và nghe nói nơi đó hồi chiến tranh rất nhiều người chết. Ông Tám đi làm ruộng ở Cóc Rinh cách đó khoảng 3 cây số, do lay hoai nhổ cỏ, rảy dim đến tận trời lặng mà vẫn không hay.

Đến 7 giờ tối mới xong việc ông Tám đạp chiếc xe cọc cạch đi về. Đi gần đến đoạn đường từ Tho Mo về Mỹ Quý Tây, Ông Tám nhớ lại việc người ta thường bàn tán rằng đoạn đường này có nhiều ma, nên ông cũng nghe ơn ớn trong mình.

Khi ông đạp xe đến đầu đọan đường này thì có một người đàn ông khoảng 30 tuổi mặt áo trắng quần nâu sậm xin được goá gian. Nghĩ rằng có them một người đi chung sẽ bớt sợ hơn nên ông Tám đồng ý ngay. Đi được khoảng vài trăm mét thì ông Tám bắt chuyện nói cho đỡ sợ ma. Ông vứa đạp xe vừa hỏi:

- Tui nghe nói nơi đây ma nhiều lắm phải không chú em?

Người ngồi sau bình tỉnh trả lời:

- Đâu có nhiều đâu chú, chỉ có mình tui thôi hà.

...............

câu chuyện thứ 5

Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra.
Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma,
nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ.
Anh bảo: - “Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma chứ!!
Ông đang làm gì ở đây vậy?”
Ông già trả lời:- “Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao…”

**********************
Đọc xong là =))

rogerfox
04-25-2012, 01:27 AM
ôi lạy chúa tôi

nhungong
04-25-2012, 08:53 AM
Mấy lần không dám vào topic này tưởng toàn truyện ghê người cơ, hóa ra cũng bình thường :th_83:.
OmegaQ: Quan Bình trên wikipedia nói là con trưởng của Quan Vũ, trong truyện là con nuôi, còn Chu Thương là nhân vậy hư cấu :th_82:.

OmegaQ
04-25-2012, 11:36 PM
Vào kể tiếp nào, lần này ta đi sang Úc =))
Câu chuyện này bắt đầu ở 1 nơi gọi là Pilliga Scrubs, một vùng rừng nhiều bụi cây nằm ở New South Wales, Úc. Có một con đường cao tốc tên là Newell chuyên dùng cho dân xe tải được xây cắt ngang qua khu này. Đi bằng con đường này thì sẽ thấy 1 bên là những cây cao um tùm. Có nhiều câu chuyện được truyền miệng tại nơi từ Yeti cho tới cho tới truyên ma đủ kiểu. Một trong số đó là câu chuyện về 1 cô gái điếm có tên gội là Pilliga Princess. Cô gái này thường được cánh chạy xe tải nhìn thấy, thậm chí một số người còn dùng cô ta. Cho tới năm 1993, cô gái này bị xe tông và chết khi bất ngờ chạy ra giữa đường.
CHuyện bắt đầu từ đây, rất nhiều tài xế xe tải dù biết hay không biết là cô ta đã chết, vẫn thường trông thấy cô ta đứng ở đoạn đường này. Thậm chí có tài xế không biết còn vẫy chào cô ta khi đi ngang qua. Cho tới tận hiện tai vẫn còn người báo là thấy cô ta trên đường đi.
Một tài xế xe tải tên là Bongo do vô tình quẹo nhầm đường và đi thẳng vào khu Pilliga này. Anh chàng này do hết xăng nên đã làm một việc mà không có cánh tài xế nào dám làm: Lái xe vào vệ đường, nơi có dải cây và nghỉ qua đêm ở đó.
Đêm hôm đó, anh ta bị đánh thức bởi 1 tiếng động. Một sinh vật nào đó đã phá cửa xe, lôi anh ta ra và mang anh ta đi rồi ném anh ta lại không lâu sau đó. Sáng hôm sau anh ta được những tài xế khác tìm thấy nằm ở vệ đường, còn chiếc xe thì bị phá hủy, như thể có thứ gì đó đã đập nát thùng rờ mọt của chiếc xe. Không ai biết anh ta đã thấy thứ gì, nhưng Bongo đã hóa điên và phải vào trại tâm thần.
Trong một buổi phát thanh vào năm 2009, có người đã nhắc lại chuyện nay và sau đó, Bongo đã được mời tới để kể lại.
Đây là đoạn ghi âm của buổi nói chuyện đó, các bác nghe thử :
http://bitey.com/flash/pilliga/pilliga.html

ryanpham
04-26-2012, 11:44 PM
Tiếp tục nào :))

Ngôi nhà ma trên Đà Lạt

Trong dịp tết này tôi có dịp lên ĐÀ LẠT chơi .Tất nhiên thú vị nhất là NGÔI NHÀ MA nổi tiếng ở TP ĐÀ LẠT mà khi hỏi ai cũng biết hết á: Sau đây là những chiện tui nghe đuợc về NGÔI NHÀ MA

Con đường đèo lên khu vực hồ TUYỀN LÂM hai bên đường chỉ có cây cỏ , không hề có bóng dáng một ngôi nhà nào khác . Sau khi xe đi được một đoạn thì gần giữa đèo thấp thoáng có một ngôi nhà lớn , theo lời giới thiệu của chị hướng dẫn tôi đuợc biết đó là NGÔI NHÀ MA , tất cả các cửa của ngôi nhà đều đóng kín mít có rất nhiều ô cửa sổ , trước cửa ngôi nhà có một bảng màu xanh đề là ''không phận sự miễn vào ''.

Nhìn sơ qua căn nhà này cũng bình thường không có gì khác biệt cũng như bao căn nhà khác .Theo lời của 1 chị thì căn nhà được xây từ rất xưa do một gia đình nguời Pháp , vì họ rất thích khí hậu mát mẻ cũa ĐÀ LẠT nên quyết định xây nhà và định cư luôn ở VN .Đến một ngày đó cả gia đình người Pháp bị giết rất tàn độc, kể từ đó căn nhà bị bõ hoang.

Còn một nguời khác lại nói rằng chính ông Pháp đã tư tình với cô người làm nên bà vợ biết được đã giết chết cô nguờii làm chặt người của cô ra từng phần rồi chôn dưới nền gạch .Kể từ đó họ đã dọn đi chỗ khác:headscrat

2 câu chuyện trên không biết là thật hay là giả nhưng câu chuyện này báo đã từng đăng rối.

Có một cô gái sinh sống ở VŨNG TÀU cô đang thất tình nên lên Đà Lạt để nghỉ ngơi, sau khi nghe người dân bàn tán về NGÔI NHÀ MA cô gái mới lên xem thử , không hiểu sao cô gái rất thích ngôi nhà này và quyết kêu gia đình của mình mua cho bằng đươc. Sau một tháng ở ngôi nhà này cô gái đã treo cổ tự tử chết trong căn phòng của mình . Những vật dụng của cô vẫn còn được bào quản trong ngôi nhà như : kẹp tóc , bàn , giường (bạn nào muốn kiểm chứng thì dzô thử ngen):D
MỘ của cô gái được lập sau ngôi nhà đọ

Một đêm đó (theo lời kể của một chú sinh sống lâu năm ở ĐÀ LẠT) một người chở rau để đi bán , con đường ra chợ phải bắc buộc wa đèo này , lúc đó cũng khỏang 2-3g sáng khi đi đến giửa đèo thì có một người con gái xin quá giang ,tóc dài , bận bồ đồ ngủ mỏng,trông cô gái rất lạnh, vì nghĩ là đường đèo quá vắng vẻ nên ông đã cho cô gái quá giang một đoạn , đi được một quãng thì ông sợ cô gái lạnh nên đã đưa áo khóac của mình cho cô gái bận .Khi ông ngừng xe thì quay lại đã thấy cô gái biến mất từ lúc nao.
Sáng hôm sau khi ông quay trở lại đường đèo đó khi đi ngang qua ngôi nhà thì thấy chiếc áo khoác của mỉnh nằm trên ngôi mộ

NGÔI NHÀ này chỉ lắp một thứ đèn đó lả đèn vàng , không có đèn trắng ,có một cái hầm ở dưới ngôi nhà ,có 1 trệt và một lầu , khi bước vào sẽ thấy một bức tranh vẽ môt gương mặt tưa như sọ người có 2 rănh nanh thè ra nhỉn rất ghê.......
Bây giờ chỉ có một nguời quản gia sống ở ngôi nhà đó
ai có dịp lên đà lạt chơi thì nhớ lên coi thử nghen....


Mặt ai?

Ðêm hôm đó, tôi và ba người bạn ngồi làm bài ở phòng khách đến thật khuya, chúng nói với nhau rằng đêm nay tất cả sẽ ngủ ở phòng khách. Vào khoảng một giờ rưỡi khuya, tất cả bạn của tôi đều đi ngủ chỉ còn lại mình tôi ngồi đó ráng làm cho xong bài essaỵ. Khoảng hai giờ, tôi liếc nhìn đám bạn đang ngủ khò. Hai đứa nằm bên trái còn một đứa thì nằm bên phải, tôi thì ngồi xếp bằng ở ngay chính giữạ Trời đã khuya lắm rồi, buồn ngủ mở mắt không nổi, tôi đành đứng dậy tắt đèn đi ngủ.

Tôi lẩm bẩm trong miệng: "Có ánh sáng đèn đường chiếu vào cho dù tắt đèn cũng không có tối lắm", rồi tôi kéo cái chăn đắp lên người và nằm xuống. Tôi xoay đầu qua bên phải giáp mặt với Dung (Dung nằm xoay mặt vào tường). Dung có mái tóc dài chm lưng thật là đẹp. Tôi nhìn mái tóc của bạn ấy rồi nói: "Tóc đẹp quá."

Rồi rất là lạ, như có cái gì đó bảo tôi sờ vào mái tóc của Dung. Tôi lấy bàn tay trái vuốt mái tóc của bạn ấỵ Khi làm như vậy tôi cảm thấy có cái mặt sau làn tóc đó. Tôi có thể rờ được mũi, miệng... cái mặt thì không được láng... hình như là có rất nhiều mụn. Sau đó tôi rờ đến đôi mắt. Tôi cảm nhận được đôi mắt ấy đang mở và nhìn chòng chọc vào tôi, nhưng thật kỳ lạ tôi không thấy khuôn mặt đâu hết mà chỉ thấy tóc mà thôi, vì tôi có thể rờ và cảm thấy được khuôn mặt dưới làn tóc đó...

Bỗng dưng tôi chợt nhớ ra bạn tôi nằm xoay vào tường mà, và ... tôi nghĩ rằng khuôn mặt mà tôi rờ được ... là... là... là... một người khác.... Rồi tôi la thật lớn. Linh là người thức dậy đầu tiên mở đèn lên. Tôi biết chắc chắn rằng không phải Dung đang nằm bên cạnh tôi, bởi vì khi Linh mở đèn lên tôi thy Dung đã thức nhưng vẫn còn nằm xoay mặt vào tường. Khi bạn ấy xoay qua tôi và hỏi: "Có chuyện gì vậỷ" Tôi nhìn mặt bạn ấy thấy rất là láng, không có mụn gì hết!

--------------
Bonus

Điều kỳ diệu

Có một đôi trai gái nọ yêu nhau tha thiết và sắp tiến tới hôn nhân. Một hôm, nàng nhận được tin sét đánh ngang tai: Người yêu nàng bị tai nạn, đang cấp cứu ở bệnh viện tỉnh xa. Nàng liền tức tốc đến thì được bác sĩ cho biết: Tình trạng của chàng nguy kịch lắm, có lẽ "đi" mất. Mọi người lùi ra ngoài để họ gặp nhau.
Chàng đang hấp hối trên giường bệnh, nàng lao vào ôm ghì lấy chàng, hôn lên môi và thì thầm gọi tên. Như có một sức mạnh thần kỳ, chàng trai gượng tỉnh và mấp máy nói với người yêu:

- E...mm yêu... quý, có lẽ anh không qua khỏi được... Anh chỉ tiếc rằ...ng, từ ngày đầu yêu nhau, đến khi anh phải từ giã cõi đời này... chưa một lần anh được ngắm nhìn thân hình của em... Hãy giú...p anh...!

Một thoáng lưỡng lự, nàng đã chấp thuận lời đề nghị cuối cùng của người mình yêu.

Hòa lẫn trong những tia nắng hắt qua cửa sổ, nàng từ từ xoay người cởi bỏ quần áo trong sự thẹn thùng, má nàng ửng hồng, mái tóc xuôi nhẹ chải dài theo thân hình kiều diễm. Chàng đờ đẫn ngắm nhìn. Như được tiếp thêm sức lực, chàng dần hồi tỉnh, qua khỏi giây phút hiểm nghèo. Họ liền tổ chức đám cưới ngay sau khi xuất viện và kể lại tất cả cho mọi người.

Có hai ông bà già cũng được nghe câu chuyện đó trong đám cưới của đôi trai gái. Một hôm trở trời, ông lão phều phào nói với vợ:

- Bà nó ơi!... Hôm nay tôi thấy khó ở quá... bà nó ạ!

Câu chuyện như một huyền thoại của đôi trai gái nọ đã làm bà lão bừng tỉnh. Bà thì thào nựng chồng:

- Ông ơi, ông cố quay mặt vào vào vách đi. Bao giờ tôi bảo ông quay ra thì ông mới được quay ra đấy nhé!

Dù đang rất mệt, ông lão vẫn cố chiều bà và quay mặt vào vách.

- Xong rồi, ông nó ơi! Ông hãy quay lại đi!

Ông lão từ từ quay ra nhìn... trợn mắt lên và chết thẳng cẳng.

=)) =)) =))

phiemdu
05-03-2012, 01:17 AM
Theo như những câu chuyện truyền miệng dân gian của Nhật Bản, những con mèo nào gặp đủ ba điều kiện sau sẽ hóa thành ma mèo: Con mèo đó phải sống lâu hơn 10 năm, nặng hơn 4kg và có 1 cái đuôi thật dài.

Một khi đã thành ma mèo, những con mèo thường sở hữu những khả năng như xâm nhập vào giấc mơ của gia chủ, biến chúng thành những cơn ác mộng, biết nói và tạo ra những quả cầu lửa, biến đổi hình dạng thành con người

Chậc chậc, con heo nhà tớ 6 kí, đuôi dài + sọc vằn như rắn chuông, tháng 6 này là kỉ niệm 1 năm ngày chung sống ...

Thế có nghĩa là đợi 9 năm nữa nó hóa người, 2 đứa xách nhau ra phường đăng ký kết hôn được rồi, thích ghê, cám ơn OmegaQ vì thông tin bổ ích. =)) Chỉ sợ khi đó nó quá đẹp trai, cỡ Trần Khôn, nó chê mình thôi. TT~TT

OmegaQ
05-03-2012, 04:01 PM
Lần này sẽ mang tới cho quý vị 2 câu chuyện huyền thoại thành thị. Huyền thoại thành thị là một tập họp những câu chuyện kể truyền miệng. Những câu chuyện này được kể lại nhưng tính xác thực của nó là không rõ ràng, có người bảo có, có người lại nói không. Tuy nhiên những câu chuyện này tồn tại theo thời gian, và bản thân nó cũng có những ý nghĩa nhất định, làm cho người dân bảo lưu và truyền bá nó.
Tuy bảo là huyền thoại đô thị, nhưng những câu chuyện không nhất thiết xảy ra ở những khu dân cư, mà xảy ra ở những nơi khác. Nhiều câu chuyện tồn tại qua hàng chục năm và được thay đổi 1 chút về nội dung để phù hợp hơn với bối cảnh hiện đại chẳng hạn như chuyện BLoody Mary. Còn có những chuyện được sáng tạo ra về sau, không phải là chuyện quỷ mị yêu ma mà là những câu chuyện hơi hướng khoa học ( chuyện Ô Cửa Sổ Máy Tính Đỏ), hoặc để phản ánh về thực trạng ngày nay ( chuyện Quả Thận Bị Mất)

Lần này là huyền thoại thành thị của Nhật Bản, phát triển cao vùn vụt, nhưng những câu chuyện ma mị của họ cũng đủ để là cho vài người không dám đi vệ sinh. =))

Aka Manto ( Khăn Choàng Đỏ) là một dạng huyền thoại thành thị. Đây là một hồn ma ác chuyên ám những khu nhà vệ sinh công cộng hay NVS trường học và thường là nhà vệ sinh nữ. Câu chuyện thường bắt đầu bằng việc khi bạn đi vệ sinh, nếu như bạn dùng bồn vệ sinh nằm cuối cùng, một giọng nói bí ẩn sẽ hỏi bạn là giấy xanh hay giấy đỏ. Nếu trả lời giấy đỏ, bạn sẽ bị cắt cố, máu sẽ nhuộm đỏ áo bạn, còn nếu trả lời xanh, bạn sẽ bị thắt cổ cho tới khi tắt thở. Nếu bạn giở trò trà lời màu khác, một bàn tay từ trong bồn toa let sẽ xuất hiện và lôi bạn vào thế giới khác.
Nguyên ngốc của hồn mà này là một anh chàng đẹp trai, cũng vì đẹp trai mà đời nó khổ. Anh ta thường hay bị những người hâm một quấy rối, đặc biệt là phái nữa, nên anh ta thường đeo một mặt nạ và quấn 1 cái khăn đỏ để che mặt khi ra ngoài. Cũng vì chiếc khăn này nên mới có cái tên là Aka Manto.
Còn một phiên bản khác của câu chuyện là khi giọng nói hỏi khăn xanh hay khăn đỏ, nếu trả lời là khăn đỏ, bạn sẽ bị lột da cho tới chết, còn trả lời khăn xanh thì máu của bạn sẽ chảy hết ra ngoài. Còn nếu trả lời màu khác, bạn sẽ bị dìm xuống bồn toa let bạn vừa sử dụng. =))
Còn có 1 phiên bản khác kể rằng 2 nữ cảnh sát đang đi tuần, bỗng một cô muốn sử dụng nhà vệ sinh nên đành ghé vào 1 NVS công công. Khi cô bạn đang rửa tay thì nghe một giọng nói phát ra từ bồn toa lét của bạn mình :Mặc áo đỏ hay áo xanh?? Cô bạn liền trả lời là áo đỏ, thì cô ngay lập tức cô ta nghe bạn của mình la thét. Khi mở của cô ta thấy bạn của mình đã bị cắt đứt tứ chi, máu nhuộm đỏ cả chiếc áo.( Lại thêm 1 lý do để tè bậy ngoài đường của OmegaQ =)) )
Còn 1 chuyện để tối kể tiếp nhá.

mp3sony
05-03-2012, 04:08 PM
Nhật thì nhiều trò chuyện ma lắm chú ạ, anh xem bộ truyện tranh Bách quỷ dạ hành là thấy rồi :th_53:

davidseanghia
05-03-2012, 04:20 PM
Mềnh sợ ma lắm. Chỉ thích ma nữ thui. ;))

OmegaQ
05-03-2012, 04:21 PM
Mềnh sợ ma lắm. Chỉ thích ma nữ thui. ;))

Thích Ma.... ria Orizawa. =))
Finish Move liền.

Hahn.211
05-03-2012, 05:53 PM
http://kenh14.vn/c114/20120429050658661/nhung-bi-an-ve-bup-be-ma-am-dang-so-nhat-the-gioi.chn

Thân tặng mọi người! :th_26:

hiennt07
05-03-2012, 06:01 PM
em thích kinh dị máu me be bét nhưng lại ngại ma :-ss

rogerfox
05-03-2012, 06:56 PM
chết cười, kể chuyện ma mà chỉ thấy hài, chả thấy sợ gì, hay tại các bác kể nó không có không khí :))

OmegaQ
05-03-2012, 08:04 PM
em thích kinh dị máu me be bét nhưng lại ngại ma :-ss

Qua làm sub film Saw ngay, đang thiếu sub tốt kìa. =))

ryanpham
05-04-2012, 10:34 PM
Mình là rất nghiền mấy chương trình săn ma trên TV lắm, bởi nó toàn chiếu vào tối với đêm :))
Mỗi tội xem xong chả có cảm giác gì, chỉ thấy ngáp ngáp buồn ngủ thôi. =))
Với lại, chuyện ma kinh dị thì thiếu gì, chỉ sợ post thật thì mấy em gái với những ai yếu tim sợ quá một đi không trở lại nữa thì xong.

---------------------------
Ngôi nhà “ma ám” tại Amityville.
Ngôi nhà nhỏ tại Amityville, Newyork trở nên nổi tiếng trong suốt những năm 70 của thế kỷ trước khi cặp vợ chồng chủ nhà là George and Kathleen Lutz công bố với truyền thông hàng loạt những sự kiện kinh hoàng diễn ra tại ngôi nhà của mình. Bao gồm việc họ trông thấy những con lợn bay được với đôi mắt đỏ lừ, máu từ kẽ tường tự nhiên chảy ra, đám ruồi nổi điên tàn phá gác xép…
Căn nhà này trước đó được biết tới với câu chuyện khủng khiếp vào lúc 3 h sáng ngày 13-11 năm 1974, một chàng trai tên Ronald DeFeo đã nổi điên và dùng súng bắn *** mẹ mình, cùng 4 người anh em của cậu. Có lẽ chính sự việc này đã làm ngôi nhà bị ám ảnh bởi những thế lực thần bí nào đó. Sau 28 ngày chuyển tới và sống tại đây, gia đình Lutz đã phải bỏ đi bởi họ không thể tiếp tục chịu đựng nổi nữa.
Thực ra ban đầu họ đã được nghe kể về câu chuyện cũ nhưng hai vợ chồng này cho rằng điều đó sẽ chẳng ảnh hưởng nhiều lắm. Quả thực thời gian đầu cuộc sống của họ diễn ra rất bình thường. Nhưng rồi một loạt chuyện kỳ lạ xảy ra:
a) George cứ thức dậy vào khoảng tầm 3h 50 mỗi buổi sáng, sau này ông mới biết đây là thời gian xảy ra vụ án mạng.
b) Ngôi nhà bị đàn ruồi tấn công cho dù lúc đó đang là mùa đông lạnh giá.
c) Kathy thường xuyên mơ thấy những giấc mơ về vụ giết người. Cách thức và nơi nó diễn ra. Cô cũng cảm thấy có mộ thế lực vô hình ôm lấy mình.
d) Họ tìm thấy một căn phòng bí mật không có trong sơ đồ và gọi là Căn phòng đỏ do màu đỏ đặc trưng trên những bức tường của nó. Con chó Harry không hiểu sao luôn gầm gừ sủa khi tới gần căn phòng.
e) Không khí quanh nhà luôn bốc lên một mùi lãnh lẽo và hôi thối dù chả có gì và cũng không có tí gió máy nào.
f) Cô con gái 5 tuổi của họ thì bắt đầu tưởng tượng thấy một người bạn tên Jodie với hình dáng một con lợn có đôi mắt đỏ sọc.
g) George thường xuyên nghe thấy những âm thanh kỳ lạ, có lúc còn bị chúng đánh thức. Tuy nhiên, mỗi lần chạy tới nơi phát ra âm thanh thì nó biến mất
h) Một buổi tối George nhìn thấy trên cửa sổ phòng cô con gái có hai đốm đỏ sáng rực. Khi chạy lên thì không phát hiện ra gì. Cô bé nói đó là Jodie.
i) Cửa nẻo và khoá trong nhà bị phá hỏng và không rõ nguyên nhân. (???)
j) Một thứ chất lỏng màu xanh rỉ ra từ các hốc tường và gác xép.
k) Cây thánh giá dài tới 12 inches trong phòng nhưng cứ quay tròn liên tục cho tới khi văng xuống đất. Từ nó bốc lên một mùi chua khó chịu…
Sau này những câu chuỵện trên đã được thu thập và viết thành sách bởi Jay Anson. Một vài bộ phim cũng được mô phỏng theo. Khi được chuyển về tay chủ mới, những sự kiện tại Amityville cũng kết thúc.

---------------------------------------


Cách đây chưa lâu lắm khu đất này là một... nghĩa địa cũ, nhà cửa còn... ẩn nấp bên những gò mả lô nhô.
Tôi từ quê lên thành phố luyện thi vào đại học, trọ nhờ nhà ông chú. Căn nhà ở ngoại thành, rộng rãi, phía trước nhiều cây cối, tạo ra một khung cảnh khá âm u. Nhất là vào những đêm mưa gió, không trăng sao, còn thấy cả đom đóm bay lập lòe trước cửa. Tôi nghe đồn cách đây chưa lâu lắm khu đất này là một... nghĩa địa cũ, mới được dọn đi, nhà cửa vừa đây còn... ẩn nấp bên những gò mả lô nhô.
Nhà ngoài chú thím, còn hai đứa em. Nhỏ chị học cấp III, thằng em mới lớp 6, tuy là con trai nhưng tính tình có vẻ nhút nhát, e dè. Vì nhà rộng, chú thím chia mỗi đứa ở một phòng. Nhỏ chị ở lầu hai phía ngoài, thằng em cũng phòng phía ngoài nhưng ở lầu một. Chú thím nói tôi ngủ cùng với nó. Đêm đầu tiên, thành phố đón tôi bằng một cơn mưa như trút, mới 9 giờ trời đã tối đen như mực, côn trùng kêu nhức óc, đèn đường còn mấy đốm lập lòe, vàng vọt, không sáng hơn là bao so với những ánh đom đóm rải đầy từ đường vô đến hẻm. Thằng em co mình trong đống mền gối, hai mắt thò ra, nó ngoắc tôi: Anh Út nên đi ngủ sớm. Tôi hỏi nó tại sao, nó thì thầm: Anh lên đây nằm... ôm em, em nói cho nghe. Nguyên ngày đi đường khiến tôi cũng mệt, bèn tắm rửa sơ rồi bay lên giường với thằng em. Khi mở tấm mền ra, tôi thấy mình mẩy nó mồ hôi ướt sũng, trong khi tay chân lạnh ngắt. Tôi lay nó: Em sao vầy nè?! Thằng nhỏ thì thào: Em nói anh đừng chọc em nghe, ở đây... có ma đó! Tôi nhe răng cười: Em nhát hít, ma ở đâu ra mà ma? Thằng nhỏ chắc nịch: Ma... trên cây xoài ngay ngoài cửa sổ kia kìa, chính em đã thấy! Tôi nói cứng: Để đêm nay anh rình thử coi! Thằng em thì thào tiếp: Chắc chắn nó sẽ hiện ra!
Tôi nằm, không cách gì ngủ được dù rất mệt. Thằng em im thin thít, cứ ngỡ nó ngủ rồi, tôi lay nhẹ, nó lập tức thò ra khỏi mền, hít lấy hít để. Tôi lắng tai, không gian tịch mịch, có thể nghe rất rõ tiếng côn trùng, tiếng gió lướt trên tàn lá... Khi bắt đầu thiu thiu, tôi bỗng giật nhoàng người bởi một cú nhéo của thằng em: Nó đó anh ơi! Tôi bật dậy tích tắc: Trong phòng em có đèn pin không? Thằng nhỏ run rẩy chỉ tay: Em bỏ trong ngăn bàn đó! Tôi bò lại, nắm chắc cây đèn trong tay, lần ra cửa kính. Vắt vẻo trên cành xoài ngay trước mắt tôi, một bóng đen lừng lững, hai cánh xòe ra như một con dơi khổng lồ...
Cầm chặt cây gậy trong tay, tôi mò xuống những bậc cầu thang tối hút. Mở cửa phòng khách, tôi bước ra sân. Nói gì thì nói, xưa giờ ở quê, từng coi ma quỷ như chỗ... bạn bè, tôi vẫn không khỏi rùng mình ớn lạnh. Lỡ đâu nó là ma thiệt, liếm cho một phát ngay má, hổng lẽ tôi phải... đeo khẩu trang vô phòng thi?! Tôi tiến từng bước thật chậm lại phía gốc xoài và... bất ngờ bật đèn pin. Ngay dưới gốc xoài là một... đôi dép da láng coóng. Ma mà... mang dép sao? Tôi lia đèn lên phía trên, la lớn: Mày xuống đây, không tao chặt gốc xoài cho mày thành... cô Tấm luôn! Trên cây, con ma bất ngờ la chói lói: Em ơi, em ơi, cứu anh dzới! Và tiếng của đứa em gái: Ối anh Út ơi, đừng mà, đừng mà!
Chú thím ngồi trên sa lông, nhỏ chị nép một góc ghế cạnh đó, mắt đỏ hoe. Đối diện là... con ma, run cầm cập: Thưa, con hổng có vô phòng ấy đâu, bởi cành xoài vẫn còn cách một đoạn mờ! Tối tối, con chỉ trèo lên, thò miệng qua nói chuyện với ấy thôi, hai bác tha cho con! Vậy đó, “con ma” là một... hotboy, nhà gần xóm, kết nhỏ chị từ lâu nhưng mới quen một tuần nay, tối đến đu cành xoài lên tâm sự, riêng đêm nay nó mặc áo mưa vì... sợ ướt! Bữa ấy nhỏ chị ăn nửa trái “bưởi năm roi” vì lén lút hẹn hò, còn thằng em tôi từ đó hết sợ ma!

=)) =)) =))

hiennt07
05-04-2012, 11:19 PM
Qua làm sub film Saw ngay, đang thiếu sub tốt kìa. =))

em còn nợ nhiều lắm, hết nợ sẽ tham gia :))

OmegaQ
05-05-2012, 10:47 PM
For the one who dares:
http://comic.naver.com/webtoon/detail.nhn?titleId=350217

ryanpham
05-11-2012, 01:20 AM
Những con ma trong truyền thuyết Nhật Bản



Kuchisake-onna – Người đàn bà bị rạch miệng

Được nhắc đến trong cả Thần học Nhật Bản lẫn trong những phiên bản hiện đại của sự tích về những người phụ nữ, bị những người chồng hay ghen làm tổn thương, họ đã biến thành những linh hồn hiểm độc và tái diễn lại những gì họ phải chịu đựng lúc còn sống.
Truyền thuyết về Kuchisake-Onna được cho là bắt nguồn từ một người phụ nữ trẻ sống hàng trăm năm về trước (một số dị bản cho rằng nó bắt nguồn từ triều đại Heian) và là vợ hoặc thiếp của một Samurai. Người ta nói rằng cô ta rất đẹp, nhưng cũng rất kiêu căng, và thường xuyên lừa chồng. Người võ sĩ Samurai cảm thấy như mình bị ngoại tình, anh ta ghen đến cực độ, anh ta đã tấn công vợ, vừa rạch miệng bà ra đến tận hai mang tai, vừa thét “Giờ thì còn đứa nào cho rằng mày đẹp nữa?”

http://cc5.upanh.com/24.353.31459284.SO20/kuchisakeonna20in20mangyx8.jpg
Kuchisake-onna trong manga

Truyền thuyết trong thành phố dựa vào điểm này, kể về một người đàn bà đi chơi lang thang trong đêm (đặc biệt là những đêm đầy sương mù), với khuôn mặt được che kín mạng, cũng không có gì là quá bất thường, vì người ốm cũng thường che mạng để khỏi lây sang người khác. Khi gặp một ai đó (chủ yếu là trẻ con hoặc học sinh), bà ta sẽ bẽn lẽn hỏi, “Watashi wa kirei?” (“Trông tôi có đẹp không?” hoặc một câu hỏi tương tự. Nếu người đó nói có (câu trả lời thông thường), bà sẽ bỏ mạng che ra, để lộ cái miệng bị rạch toét và hỏi lại cũng câu hỏi đó. Nạn nhân thường sẽ bỏ chạy và la hét, và Kuchisake-Onna sẽ đuổi theo sau, mang theo một thứ vũ khí sắc nhọn (mà tranh minh họa trong manga là lưỡi hái). Nếu tóm được người đó, thì kết cục sẽ tùy thuộc vào giới tính của nạn nhân: là đàn ông thì sẽ bị giết ngay tức khắc, còn nếu là đàn bà sẽ bị biến thành một Kuchisake-Onna khác, và bị nguyền rủa sẽ phải nối tiếp nỗi kinh hoàng đó.
Truyền thuyết nói rằng nếu nói có ở câu trả lời thứ hai sẽ làm Kuchisake-Onna cười và để người đó được yên, còn rất nhiều dị bản khác thì nói rằng những Kuchisake-Onna hay ngượng sẽ không làm thế. Cách chắc chắn để thoát, dựa trên tất cả các phiên bản của truyền thuyết, là đánh lạc hướng Kuchisake-Onna bằng cách ném kẹo, hoa quả hoặc một vật gì đó hấp dẫn.

Rokurokkubi: Thiếu nữ duyên dáng với cái cổ dài

Đối với bạn, hình ảnh ấn tượng nhất của Nhật Bản là gì? Một samurai lão luyện trong bộ giáp sờn cũ, núi Phú Sĩ sừng sững trong mây, một *a đầy ắp sushi ngon lành, hay chỉ đơn giản là bóng dáng một thiếu nữ trong bộ kimono truyền thống? Một thiếu nữ xinh đẹp ngồi một mình dưới ánh trăng thanh, và khiến bạn say đắm ngắm nhìn. Nhưng bỗng… bạn sửng sốt – mình hoa mắt ư – rõ ràng cổ cô ta đang dài ra…Và bạn bắt đầu nhận ra mối nguy hiểm…

http://cc1.upanh.com/24.353.31459360.L6G0/182001.gif
Cô gái này có đủ “duyên dáng” với bạn không?

Cô nàng cổ dài đó chính là một con ma truyền thống của Nhật Bản có tên Rokurokkubi (ろくろっ首).
Vùng hoạt động: mọi nơi, nhất là những thành phố xa hoa và ăn chơi
Khả năng đặc biệt: kéo dài cổ
Mức độ nguy hiểm: thường là vô hại
Thích: những kẻ tham lam hoặc tự kiêu
Không thích: những kẻ tỏ ra đoan trang và biết kiềm chế, những thứ nhàm chán

http://cc3.upanh.com/24.353.31459412.WCQ0/536202.jpg
Một bức tranh cổ về Rokurokkubi

Ban ngày, Rokurokkubi trông không khác gì những cư dân bình thường, nhưng vào ban đêm, chúng được tiếp thêm sức mạnh và có thể làm cho cổ dài ra đến mức kinh ngạc. Chúng cũng có khả năng biến khuôn mặt thành những Oni đáng sợ (quỷ của Nhật Bản) để tăng thêm sự khủng khiếp của mình.

http://cc0.upanh.com/24.353.31459479.5Bl0/487903.jpg
Thử tưởng tượng bạn đang được một geisha xinh đẹp tiếp chuyện, bỗng nhiên…

Trong hình dạng con người ban ngày, Rokurokkubi sống rất bình thường, không mấy ai phát hiện ra được chúng, thậm chí chúng còn có thể lập gia đình với con người. Rất nhiều Rokurokkubi trở nên quen với cuộc sống mà chúng phải chịu những nỗi đau lớn lao để che giấu bí mật về hình dạng thật của mình. Tuy nhiên, về bản chất chúng là những kẻ chuyên đi lừa gạt, và chúng không thể kiềm chế được cái ham muốn do thám con người và làm họ hoảng sợ. Vì vậy một số Rokurokkubi chỉ cần hiện nguyên hình trước những kẻ say, những gã khờ, những tên đang ngái ngủ hoặc những người mù để thỏa mãn ham muốn của mình. Số Rokurokkubi khác thì lại không kiềm chế đến mức đó, chúng cứ thả phanh đi dọa nạt con người.

http://cc8.upanh.com/24.353.31459527.drP0/630704.jpg
Rokurokkubi lộ nguyên hình vào ban đêm

Theo một số truyền thuyết thì Rokurokkubi đã từng là con người, nhưng do nghiệp chướng mà chúng tạo ra, do chúng đã phá vỡ giới luật của đạo Phật nên bị biến đổi hình dạng. Thông thường, loại Rokurokkubi này cực kỳ tàn bạo, chúng ăn thịt người hoặc uống máu của họ chứ không chỉ đơn thuần là dọa suông. Những con Rokurokkubi này thường có con mồi ưa thích, ví dụ như những kẻ giống chúng – tức là cũng phá vỡ giới luật của đạo Phật, hay những người đàn ông.

http://cc8.upanh.com/24.353.31459567.A5i0/981405.jpg
Một hình ảnh trong phim "The Great Yokai War"

Rokurokkubi rất nổi tiếng, là nguồn cảm hứng cho rất nhiều loại hình nghệ thuật và giải trí: điện ảnh, hội họa, manga/anime, game… Trong bộ phim ma nổi tiếng The Great Yokai War, cô nàng duyên dáng này cũng góp mặt trong xã hội loài ma.

http://cc9.upanh.com/24.353.31459608.Oh20/283407.jpg
http://cc9.upanh.com/24.353.31459638.rc00/378306.jpg

Noppera-bou: Ma Vô Diện

Các bạn có thích Doraemon không? Chắc hẳn là ai cũng thích rồi nhỉ. Vậy các bạn có nhớ, trong một tập truyện, nhóm Nobita đang thi kể truyện ma, khi kể đến “một cái mặt trắng trơn thò vào”, thì ** Nobita bước vào phòng làm tất cả rú lên “Ma không mặt!!”, vì lúc đó khuôn mặt ** Nobita cũng trắng bệch, không mắt, không mũi. Nhưng đó chỉ là vì bác ấy bôi kem dưỡng da hơi bị dày quá mức thôi, còn hôm nay, Ichi muốn kể cho các bạn về con ma không mặt thật sự cơ!

http://cc0.upanh.com/24.353.31459699.lGq0/103901.jpg
Tranh vẽ Ma không mặt của Asai Ryoi

Noppera-bou (のっぺら坊) – ma không mặt, là một loại ma truyền thống của Nhật Bản. Đôi khi chúng bị nhầm với Mujina, một từ Nhật cổ chỉ loài chồn hoặc lửng. Tuy nhiên Mujina là loài động vật có khả năng biến thành hình dáng của những vật khác, còn Noppera-bou thì thường là người. Những con vật này đôi khi cũng biến thành Noppera-bou để hù dọa con người. Lafcadio Hearn đã dùng tên loài vật để đặt tựa cho bộ phim về những con quái vật không mặt, có lẽ điều đó đã gây ra những cách dùng từ sai

Noppera-bou chủ yếu chỉ dọa dẫm con người, còn ngoài ra thì vô hại. Đầu tiên chúng xuất hiện như những người bình thường, đôi khi lại đóng vai một người giống với nạn nhân, trước khi làm cho nét mặt họ biến mất, để lại một khuôn mặt trống trơn trên một nền da mịn, không mắt, không mũi, không mồm

http://cc1.upanh.com/24.353.31459760.5X60/04be1.png
Mujina của đường Akasak

Truyền thuyết này kể về một người đánh cá lười biếng đã quyết định đi câu ở ao hoàng tộc Koi gần cung điện Heiankyo. Mặc cho người vợ cảnh cáo rằng cái ao đó nằm trên vùng đất thiêng, và gần khu nghĩa địa, người đánh cá vẫn quyết tâm đi. Trên đường đi, anh ta gặp một người đánh cá khác, người này cũng khuyên anh điều tương tự, nhưng anh cũng bỏ ngoài tai. Đến nơi, anh gặp một người phụ nữ trẻ, cô gái nài nỉ anh đừng câu cá ở cái ao này. Anh ta lờ cô gái đi, và thật kinh hoàng, cô ta tẩy sạch mặt mình đi. Quá sợ hãi, người đánh cá chạy thục mạng về nhà, anh đã đã *ng phải một người có vẻ như vợ mình, bà ta đánh đập ông vì sự độc ác của ông, sau đó cũng tự tẩy trắng mặt mình.

Câu chuyện nổi tiếng nhất về Noppera-bou được Lafcadio Hearn thu thập trong quyển sách của mình: Kwaidan – Những truyền thuyết và nghiên cứu về những vật thể lạ. Câu chuyện kể về một người đàn ông đi qua phố Akasaka để tới Edo (tên cũ của Tokyo), anh đã đi ngang qua một người phụ nữ ở một vùng quê hẻo lánh gần đồi Kunizaka, cô đang khóc và tỏ ra tuyệt vọng. Sau khi anh cố gắng an ủi và đề nghị giúp đỡ, người phụ nữ quay mặt về phía anh, làm người đàn ông giật mình kinh hoàng vì khuôn mặt trắng bệch, trống trơn của một con ma không mặt.

Hoảng sợ, anh chạy hết sức bình sinh, cho tới khi đi ngang qua một quán mì Soba. Dừng lại để nghỉ, người đàn ông kể cho chủ quán câu chuyện của mình, nhưng ngay sau đó anh giật mình lùi lạ khi người chủ quán Soba vuốt mặt, biến thành một Noppera-bou.



Chiếc ô ma nhảy múa

Rào rào rào!! Mưa rồi. Mưa to quá, mà bạn thì không mang theo áo mưa hay ô. Bỗng bạn nhìn thấy ở góc tường của trường học dựng một chiếc ô cũ. Nó đã khá sờn rách, nhưng vẫn dùng được. Vậy là bạn quyết định mượn tạm chiếc ô cũ đó để về nhà. Nhưng khi vừa cầm vào cán ô, một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng bạn…Chiếc ô này thật quái đản, nó mềm và lạnh lẽo. Khi nhìn sang chiếc ô, bạn nhận ra mình đang cầm vào một cái chân trần! Và, bạn không bao giờ còn có thể về nhà được nữa……không bao giờ

http://cc0.upanh.com/24.353.31459879.SQG0/690701.jpg

Karakasa (唐傘 “ô Trung Quốc”), hay còn gọi là Kasa Obake (ma ô), là một loạiTsukumogami, một dạng ma Nhật bắt nguồn từ những đồ vật đạt đến ngưỡng 100 năm tuổi, và thu hút được sinh khí. Karakasa nói riêng là hồn ma của những chiếc ô trăm năm tuổi. Những chiếc ô này thường được bồi bằng giấy dầu. Đặc điểm của chúng là có một mắt, một cái lưỡi dài đỏ lòm thè ra từ cái mồm há ngoác, và chỉ có một chân, thông thường là đi geta.

http://cc0.upanh.com/24.353.31459909.6oU0/256702.gif
Một con Karakasa điển hình

Karakasa là một kẻ chuyên đi lừa gạt, và rất thích dọa nạt con người. Tuy nhiên, chúng cũng rất thích chơi đùa. Chúng sẽ rất hạnh phúc khi được chơi với bất cứ ai, đặc biệt là những người có vẻ ngoài trẻ con. Karakasa rất thích bay lượn lòng vòng trong những ngày trời mưa.

http://cc6.upanh.com/24.353.31459945.NsX0/559903.jpg

Futakuchi-onna: Quỷ hai mồm

“Ngày xửa ngày xưa, tại một làng nhỏ có một kẻ hà tiện sinh sống, vì không thể chịu phải tốn tiền để nuôi một người vợ, nên lão sống hoàn toàn cô độc.Một ngày, lão gặp một người phụ nữ không ăn gì cả, và ngay lập tức lấy làm vợ. Bởi vì cô gái chẳng bao giờ ăn gì, mà vẫn tần tảo làm lụng, lão già hà tiện cực kì sung sướng, nhưng mặt khác lão bắt đầu tự hỏi vì sao các kho thóc của mình lại đang giảm đi nhanh chóng.

Một ngày, lão giả vờ ra khỏi ra đi làm, nhưng thay vào đó lại trốn vào phía sau để do xét người vợ mới. Trong nỗi khiếp sợ, lão nhìn thấy tóc của vợ mình rẽ ra ở phía sau đầu, xương sọ tách rộng để lộ một cái mồm há ngoác. Cô ta cởi tóc, những lọn tóc với ra như những xúc tu để lấy gạo và đưa chúng vào cái mồm háu đói.”

http://cc1.upanh.com/24.353.31460030.8QG0/362601.jpg
Cái mồm thứ hai của người vợ…

Những người đàn bà như câu chuyện trên được gọi là Futakuchi-onna (二口女 – “người đàn bà hai mồm”) là một loại yêu quái hay ma quỷ của Nhật Bản. Chúng có đặc điểm là có hai mồm – một cái bình thường ở trên mặt và cái thứ hai ở sau đầu, dưới lớp tóc. Tại đó, xương sọ của người đàn bà này tách ra hình thành môi, răng và một cái lưỡi, tạo thành một cái mồm thứ hai với đầy đủ chức năng.

http://cc4.upanh.com/24.354.31460063.8oM0/917202.gif

Mặc dù có một số câu chuyện liên hệ sự xuất hiện cái mồm thứ hai của Futakuchi-onna với những nguyên nhân khác nhau, nhưng nó được liên hệ nhiều nhất với việc phụ nữ ăn ít đến mức nào. Một người sắp trở thành Futakuchi-onna thường là vợ của một kẻ keo kiệt và hiếm khi ăn. Để chống lại việc này, một cái mồm thứ hai xuất hiện một cách bí ẩn phía sau đầu của người phụ nữ. Cái mồm thứ hai thường lầm bầm những lời đầy hằn học và hăm dọa với người phụ nữ và đòi thức ăn. Nếu không được cho ăn, nó có thể rít lên đầy tục tĩu và tạo ra cho người phụ nữ cơn đau khủng khiếp. Cuối cùng, tóc của người phụ nữ bắt đầu chuyển động như một cặp rắn, cho phép cái mồm dùng những bữa ăn của người phụ nữ

http://cc9.upanh.com/24.354.31460078.Rhj0/935303.jpg

Một Futakuchi-onna cũng thường được coi như một người đàn bà để mặc con riêng của chồng chết vì đói trong khi vẫn nuôi con mình no đủ. Có lẽ linh hồn đứa trẻ bị bỏ rơi đã ám trong cơ thể ** ghẻ để trả thù. Trong một câu chuyện khác, cái mồm thứ hai được tạo ra khi một trong những người đàn bà keo kiệt này bị rìu của chồng mình đập vào đầu khi ông ta đang chẻ củi, và vết thương không bao giờ lành.

http://cc8.upanh.com/24.354.31460097.shV0/4204.jpg

Trong thần thoại và văn hóa dân gian Nhật Bản, câu chuyện về Futakuchi-onna cùng loại với Rokurokkubi, Kuchisake-onna và Yama-uba, đều là những phụ nữ phải chịu đựng những lời nguyền rủa và những căn bệnh dị thường, khiến họ hóa thành yêu quái. Sự dị thường của những người phụ nữ trong những câu chuyện này thường được giấu cho đến phút cuối cùng, khi bản chất thật được bộc lộ

http://cc6.upanh.com/24.354.31460145.NCx0/117605.jpg

Kerakera Onna và những tràng cười rùng rợn

Các bạn nghĩ ma có mấy loại nào? Ichi thì cho rằng ma có hai loại: ma thiện và ma ác. Ma thiện thì ta yêu quý và tôn trọng, ma ác thì sợ hãi và ghét bỏ. Nhưng có một con ma mà Ichi chẳng biết xếp vào ma thiện hay ma ác, và mọi người cũng có cảm nhận rất khác nhau về con ma đó, người nào đã thích thì cực thích, mà đã ghét thì cũng cực ghét luôn. Kì lạ nhỉ? Vậy để xem các bạn đọc của Ichi sẽ thích hay ghét con ma đó nhé.

Con ma kì quặc đó tên là Kerakera-onna (thấy chữ onna, chắc hẳn các bạn đã nhận ra đây là ma nữ). Đối với một số người, không gì tồi tệ hơn việc bị cười vào mặt, và với họ, một con ma suốt ngày chỉ biết cười như Kerakera-onna là loại ma kinh khủng nhất. Nhưng đồng thời, Kerakera-onna cũng được rất nhiều người yêu mến, vì họ cho rằng nó mang đến tiếng cười và niềm vui cho mọi người.

http://cc2.upanh.com/24.354.31460381.nKn0/28878385mx1.gif
Mặt lúc nào cũng nhăn nhở này

Trong tiếng Nhật, từ kerakera mô phỏng tiếng cười, chính vì thế, tên của con ma này cũng được đặt theo âm thanh đó.
Truyền thuyết kể rằng, vào thời Edo, có một người phụ nữ xinh đẹp mang tiếng cười và hạnh phúc đến mọi nơi nàng đi qua, nhờ chính những tràng cười vui vẻ và khiếu hài hước của nàng. Mặc dù nàng chỉ lưu lại mỗi nơi một thời gian ngắn, nhưng nàng thường quay lại để đem đến niềm lạc quan và vui sướng tới mọi người

http://cc2.upanh.com/24.354.31460401.gkD0/83942.jpg

Trước khi Kerakera-onna xuất hiện, đầu tiên người ta chỉ nghe thấy tiếng cười lanh lảnh của nó (tưởng tượng đang đêm mà nghe thấy tiếng cười the thé thì cũng chết khiếp ấy chứ! >”< , sau đó, khi quay lại, ta mới giật mình thấy một người đàn bà khổng lồ lù lù xuất hiện ở phía xa, tiếng cười của bà ta vang vọng khắp bầu trời.

Kerakera-onna luôn bận trên mình những bộ quần áo lòe loẹt và kệch cỡm, và pha đủ thứ trò để cho đối phương phải cười. Nếu bạn có một chút can đảm và đứng lại chơi với nó một lúc, chắc chắn bạn sẽ không thể ghìm được cười. Nhưng hẳn là cái “chút” cam đảm đó không hề ít tẹo nào đâu nhỉ, phần đông các bạn sẽ bỏ chạy, đúng không? Nhưng điều khủng khiếp nhất sẽ xảy ra khi bạn bỏ chạy, bởi vì tiếng cười vui vẻ kia sẽ chuyển thành giọng mỉa mai và rất ám ảnh, nó sẽ bám theo bạn suốt đời! Lúc đó thì Kerakera-onna thật sự trở thành con ma kinh khủng nhất thế giới đó!


...............................

Lược giản từ nhiều nguồn :D