PDA

View Full Version : [CẢM NHẬN] Life of Pi - Phim nghệ thuật thì khó xem ư !?????



Nig.Fury
12-20-2012, 09:13 AM
Tập tành review, vì là lần đầu, bận thi cử nên giờ mới xem :(, cảm nhận cá nhân nên hi vọng ít gạch đá :th_3: không chú ý đặt thiều Prefix rồi, anh mod nào đi ngang qua thương tình thì edit hộ em :-*


http://entertainmentmaven.files.wordpress.com/2012/11/life-of-pi-3d-poster.jpg

Tình hình là hôm trước vừa thi cuối kì xong, niềm khao khát đến với màn ảnh rộng lại bùng cháy và càng cháy mãnh liệt hơn khi nhờ cái trailer quá sức đẹp của Life Of Pi ( xem : https://www.youtube.com/watch?v=8zg12Y_8yDo ). Dụ khỉ hết mức mới cù được thêm 3 đứa bạn đi coi hớ hớ, những phút đầu của phim thì thấy mấy đứa nó có vẻ chán chán, ngáp ngắn ngáp dài, trong bụng cũng thầm nghĩ: " Bỏ mie, lâu lâu rủ đi xem phim mà thấy nó ngáp chắc lần sau rủ nó óe thèm đi nữa quá T_T ", tuy nhiên sau đó thì mình bị dán mắt vào màn hình, đến nỗi mà coca uống đc 2 hớp, bắp dư 1/2 bịch...rồi cho tới khi dòng credit đầu tiên chạy lên thì đầu mình mới nhận ra: Từ nay đứa nào mở mồm ra bảo phim nghệ thuật khó xem, nhàm chán, buồn ngủ thì ta tát vỡ mồm ! hớ hớ ( sẽ giải thích lý do ở bên dưới ).



Trước tiên, Life Of Pi là một bộ phim dựa trên cuốn tiểu thuyết best-selling Cuộc đời của Pi (tiếng Anh: Life of Pi) là một tiểu thuyết của nhà văn người Canada Yann Martel, được xuất bản năm 2001 bởi nhà xuất bản Knopf Canada. [Trích wikipedia ]. Bộ phim được nhào nặn bởi Ang Lee/Lý An - một đạo diễn người Trung Quốc tầm cỡ Hollywood, rất nổi tiếng qua hàng loạt bộ phim cổ trang như: Sắc Giới, Ngọa Hổ Tàng Long hay là bom tấn The Hulk.


http://www.flixist.com/ul/212894-nyff-review-life-of-pi/life-of-pi-movie-review-ang-lee-suraj-sharma-bioluminescence-noscale.jpg

Tại sao ở phần đầu mềnh lại đề cập đến việc " phim nghệ thuật là khó xem !?", bởi vì từ trước đến giờ, các nhà đạo diễn của Việt Nam luôn tự biện minh về việc phim của họ không hút được người ta đến rạp vì đơn giản: "Họ làm phim nghệ thuật, mà phim nghệ thuật thì rất khó xem" ( tương tự như phim hoạt hình, trẻ em không thích xem phim hoạt hình Việt Nam vì hình ảnh " xấu, không trau chuốt một cách có chủ ý " nhằm kích thích tính sáng tạo của trẻ em !?? vậy làm phim cho ai xem nhỉ !? =)))) ). Tuy nhiên, sau khi xem Life Of Pi thì mình có thể cười vào câu biện minh đó bởi vì đơn giản: Life Of Pi là phim nghệ thuật, nhưng bất cứ ai cũng có thể thưởng thức nó, không cách này thì sẽ bằng cách khác !!!!!!!!! Đối với người có lối suy nghĩ đơn giản thì bộ phim làm họ choáng ngợp trước những khung hình CGI tuyệt đẹp. Hôm nay ngồi ở rạp, không ít lần mình cũng như đa số người xem ở đó phải " Ồ " trước cảnh Pi nằm trơ trọi trên cái bè tự chế, xung quanh là một mặt biển tĩnh lặng, nhuốm vàng bởi bầu trời lúc về chiều...hay là một màn đêm được thắp sáng bởi hàng ngàn con sứa phản quang và vô số cảnh thiên nhiên kỳ vĩ khác mà mình chắc chắn các bạn sẽ thích. Ngoài ra, điểm tuyệt vời nhất của hiệu ứng hình ảnh trong phim chính là những con vật, đặc biệt là chú hổ Richard Paker ! Được tạo ra bằng công nghệ Capture motion - nôm na là mô phỏng chuyển động thật sau đó nhờ công nghệ CGI để hoàn thiện ( từng được sử dụng để tạo ra Gollum trong Lord Of the Rings hay mới đây là mấy con khỉ trong Rise of planet of the Apes ) cho nên những con vật " ảo " trong phim " thật " đến kỳ lạ. Ngoài ra khi xem 3D, các bạn sẽ cảm nhận được sự tàn khốc của cơn bão giữa biển cả là như thế nào, nói thật xem đoạn cơn bão đánh úp con thuyền khổng lồ mà tim mình đập thình thịch luôn, phê không chịu đc :X. Ngoài ra, sức hút của bộ phim còn đến từ chuyến phiêu lưu đầy sống gió của Pi, sống sót 277 ngày giữa biển cả cùng với một con hổ háu đói và nguy hiểm. Tuy nhiên phần đầu của phim có thể khiến bạn hơi buồn ngủ bởi vì nó khá dài nhưng nó lại không hề dư thừa, nếu bạn chú ý xem thì chắc sẽ nhận ra đấy chính là nền tảng xây dựng lên nhân vật Pi. Vì sao ư ? các bạn đọc tiếp phần dưới đây.


http://data.kenhsinhvien.net/hinhanh/2012/12/07/life-of-pi-bioluminescent-water-676660-3772.jpg

Một người bình thường sẽ bị thu hút bởi hiệu ứng hình ảnh xuất sắc, một chuyên phiêu lưu đầy sóng gió, cảm động và đặc biệt. Vậy một người có suy nghĩ sâu sắc hơn thì họ bị thu hút bởi gì !? Câu trả lời chính là:" Nội dung của bộ phim tùy thuộc vào chính cảm nhận của bạn "! Cái nguyên lý " tảng băng trôi" mà ta được học hồi trung học phổ thông chính là điểm thú vị nhất của bộ phim. Đạo diễn Lý An không đưa ra hết rõ mồn một nội dung bộ phim ( tất nhiên =)) ), mà ẩn chứa trong bộ phim là vô vàn ý nghĩa khác, tùy cách cảm nhận, cách suy nghĩ khác nhau, mỗi người sẽ tìm thấy trong phim những nội dung khác nhau, thông điệp khác nhau. Có thể lúc xem phim ta không nhận ra, nhưng đến khi nhấc đít lên khỏi ghế, bước ra khỏi rạp, liếc nhìn chị bán vé hay lục tìm vé xe ra về, ta bất chợt " Ồ, thì ra là rứa " ....... Đó chính là sự thành công của Life OF Pi, không phải là một bộ phim xem xong là thôi, mà nó khiến ta nhấp môi chai sting dâu rồi suy nghĩ, nghiền ngẩm về nó để rồi tự tìm cho mình một cái gì đó ý nghĩa trong bộ phim. Phần tiếp theo sẽ là suy nghĩ của mình đối với hai cậu chuyện trong bộ phim :D.



CHÚ Ý, SPOIL NỘI DUNG !



Nếu bạn đã xem phim, chắc hẳn bạn còn nhớ Pi đề cập tới hai câu chuyện: câu chuyện thứ nhất mà Pi kể cho ông nhà báo: một cuộc phiêu lưu, sống sót giữa biển cả đầy những câu chuyện khó tin và đẹp đẽ. Câu chuyện thứ hai: một câu chuyện kể về quá trình giành giật sự sống của 4 con người giữa biển cả, giết chóc, tàn nhẫn, đau đớn. Vậy theo bạn thì câu chuyện nào là thật !? Theo mình thì câu chuyện u tối, tàn khốc thứ hai mới là chuyến đi thật sự của Pi, câu chuyện mà mẹ cậu bị giết, và chính tay cậu đã giết tên đầu bếp sát hại mẹ mình. Tại sao ư !? Đầu tiên, như đoạn đầu của phim mô tả, hình tượng Pi là một cậu bé rất đặc biệt, đặc biệt từ chính cái tên Pi cho tới suy nghĩ của cậu. Cậu rất mộ đạo, đồng thời theo ba tôn giáo nhưng cậu lại chỉ muốn : " được yêu thương chúa trời (!?) ". Và nhờ chính sự mộ đạo đó, nhờ vào niềm tinh mãnh liệt đến điên rồ ( đoạn trong cơn bão với chú hổ Richard Parker, Pi la hét với chúa trời), Pi đã biến hành trinh tàn khốc của mình trở thành những ký ức đẹp đẽ hơn, xóa nhòa sự giết chóc, giằn vặt trong tâm hồn cậu. Thứ hai, trong câu chuyện chú hổ của Pi có rất nhiều điều vô lý và hoang tưởng: Nải chuối nổi trên mặt nước !? Sự thật là không hề có trái chuối nào nổi trên mặt nước để làm bè được cả. Hòn đảo thực vật ăn thịt người !? Một hòn đảo hiển nhiên chỉ có trong truyện cổ tích, và chính Pi cũng thừa nhận như vậy khi nói rằng: " Một hòn đảo mà không ai có thể nhìn thấy nữa..." hay là đoạn chú hổ bước vào cánh rừng, màn hình chợt mất màu, trở thành trắng đen, Richard Parker không bao giờ ngoái đầu tạm biệt Pi !? Phải chăng Pi chính là chú hổ đó, và chẳng có sự chia tay nào ở đây cả mà phải chào tạm biệt !? Liệu có phải tất cả câu chuyện về chú hổ đều do Pi tự nghĩ ra, đề còa đi cái ký ức đau đớn, giày vò về cái chết của mẹ hay là tên đầu bếp, về bố, về anh trai, cơ ngơi gia đình. Có phải nhờ vào đức tin mãnh liệt của Pi vào chúa trời đã giúp cậu vẽ nên câu chuyện chú hổ để thế cho cuộc hành trình giành giật sự sống đầy tàn khốc kia !? Có phải chăng những chi tiết vô lý như: chuối nổi, đảo cây ăn thịt được tạo ra để chứng minh rằng câu chuyện thứ nhất hoàn toàn là tưởng tượng !? Theo mình nghĩ thì chính là vậy, câu chuyện chủ hổ chỉ là những ký ức do Pi tự tạo ra để quên đi ký ức thực sự, tuy nhiên mình lại thích câu chuyện về chú hổ hơn và mình hoàn toàn có quyền quyết định rằng cho nó trở thành câu chuyện thật...không chỉ mình mà chính ông nhà báo trong phim cũng vậy, ổng cũng thừa nhận: " tôi thích câu chuyện về con hổ hơn"...kể cả người Nhật cũng vậy, họ đã chọn chú hổ để viết vào báo cáo của mình... Vậy còn bạn thì sao !?



HẾT SPOIL RỒI NHA !





Tóm lại, Life Of Pi là một bộ phim mang đậm màu sắc tôn giáo ( chắc tiểu thuyết nó cũng như rứa ), hướng người xem hãy tìm cho mình một đức tin, hay một cái gì đó để nắm lấy, để hy vọng trong hoàn cảnh khắc nghiệt, cùng cực. Hãy biết giữ cho mình niềm tin để sau này, dù nằm trong hoàn cảnh nào, bạn cũng sẽ luôn với tới ánh sáng, đừng bao giờ bỏ cuộc để rồi đám chìm trong bóng đêm vĩnh viễn. Life Of Pi là một bộ phim đáng để xem, đáng đồng tiền bát gạo, đối với mình nó hoàn hảo, và hi vọng nó sẽ gặt hái nhiều thành công ở Oscar thứ 84. ( và nếu xem thì chỉ nên xem 2D thôi nha, vì cũng phim này hiệu ứng nổi không nhiều, nhưng có tiền thì cũng nhích thêm vài chục nghìn để thưởng thức hết vẻ đẹp của phim cũng không sao :"> )

http://www.vtv.vn/Content/Uploads/Image/2012/11/23/life-of-pi_634892798631314613.jpg

frozenight
12-22-2012, 01:02 AM
phim cũng ko đến mức phức tạp vậy, coi sách xong sẽ thấy phim bổ sung phần "hình ảnh minh họa" cho sách. Có điều "hình ảnh minh họa" khá đẹp

snorlax
03-31-2013, 09:07 PM
Như lúc đầu nói Pi nó nghĩ ra câu truyện về Hổ chỉ là để "hành trinh tàn khốc của mình trở thành những ký ức đẹp đẽ hơn" và sau khi nghe xong câu truyện thật thì cà nhà văn lẫn 2 người Nhật đều công nhận câu truyện về Hổ,1 đằng để sau khi Pi có đọc lại văn bản thì nó cũng sẽ không đau buồn,anh nhà văn thừa nhận câu truyện Hổ hay hơn thì cũng là để Pi đỡ đau lòng và cũng là tỏ ra lịch sự.
Cũng như nói chuyện với trẻ con vậy,mình cứ một mực giải thích trí tưởng tượng của nó thì sẽ làm nó chán.
Pi khi nghe anh nhà văn nói thích câu truyện về Hổ hơn thì cũng chỉ cười nhếch mép 1 cái rồi thôi.Nghĩa là cũng hiểu.

p190
03-31-2013, 09:34 PM
Hôm nay đi xem Life Of Pi lần thứ 2 về. Với cả đọc gần hết cuốn tiểu thuyết luôn rồi, nên nén cái triệu chứng bần thần hậu phim hay về để viết cái review này. Có thể tớ sẽ không giải mã được hết các ẩn dụ trong phim, nhưng thôi, hiểu tới đâu chém gió tới đó nhé! Bác nào mà lười xem phim điện ảnh thì đừng đọc kẻo viêm màn não Nhật Bản em không cứu được đâu ạ!

Từ hồi đầu năm đến giờ, sau Prometheus, Life of Pi là phim khiến tớ say mê tìm tòi nhất. Phim dày đặc các ẩn dụ, mà về chủ đề tôn giáo mới chết chứ. Dính chùm mớ kiến thức tôn giáo khó hiểu từ Book of Eli, Da Vinci Code, vfà cả cái clip Judas của Lady Gaga. Xem xong, cảm giác thỏa mãn, cả phần nghe nhìn, phần cốt truyện, lẫn tính bá đạo sâu sắc ) Tớ sẽ nhớ lại các chi tiết từ đầu đến cuối phim nhé!

Đầu tiên là cái tên. Pi. Tỉ số của đường tròn. Đường tròn. Vòng đời. Sự viên mãn. Sự luân hồi. Nếu xét theo nghĩa tên Pi đầy đủ là Piscine Militor Patel, một cái hồ nước vintage đẹp tuyệt đối ở Pháp. Ờ một đất nước nói tiếng Anh thì cái hồ nước ấy thành một cái nhà xí dơ bẩn ) (Piscine đọc thành Pissing). Nếu bạn chú ý, cả cuộc đời Pi liên quan đến nước. Hồ bơi. Cái ly từ vị cha xứ, mang Pi đến với Jesus, biển cả, mưa bão, ly nước từ tay tên phỏng vấn viên người Nhật, và thành phố cuối đời của Pi là Motreal, thành phố cảng. Có phải đây là sự ẩn dụ đến nguồn sống? Bể khổ ải?

Cái tên thật của con cọp, Richard Parker, là "Khát". Người thợ săn bắt được nó khi đang uống nước. Nhưng do lẫn lộn giấy tờ, tên ông ta đã bị hoán đổi với nó. Một trò vui cho phim nhẹ bớt? Không hẳn. Khi người cha xứ bắt gặp Pi uống trộm nước thánh ở nhà thờ (thằng nhóc đạo Hindu này liều thật). Ông chìa ly nước. "Are you THIRSTY?" Tên con cọp. Một mối liên hệ. Pi khát. Khát niềm tin. Khát tình yêu và sự cứu rỗi? "Tại sao, Thượng đế lại để con của Ngài chịu đau khổ thay cho con người" (đang đề cập đến bức tranh chúa Jesus chịu đóng đinh lên Thập Tự). Vị Cha trả lời "Vì tình yêu thương!". Và, ông ta thỏa mãn cơn khát của Pi. Một sự đối chiếu giữa đạo Hindu, thần Vishnu tối cao và chúa Jesus chịu đau khổ, gần gũi với chúng đạo. Pi thành tín đồ Cơ Đốc.

Một số tài liệu tìm được trên google cho biết. 1846, một con tàu tên là Francis Spaight bị đắm, và người duy nhất bị kẹt lại trên tàu tên là Richard Parker. 1884, một chiếc tàu khác trên đường đến Úc, đắm. Vị thuyền trưởng sống sót kể rằng, để duy trì sự sống, một người đã bị giết và ăn thịt. Người ấy, tên là Richard Parker. Một sự cố tình, hay trùng hợp? Trời biết. Từ đầu đến cuối phim, Richard Parker luôn được gọi full name. tại sao? Nó có gợi cho bạn nhớ đến cách đọc trân trọng của một cái tên Thánh?

Mọi người có thấy Pi và cả nhà ăn bốc bằng tay phải không? Đạo Hindu! Tay trái là để làm chuyện dơ bẩn. Cả phim, Pi xài tay phải để ăn. Cả lúc ăn cỏ, rêu. Cả lúc ăn cá sống. Duy, có lúc Pi lấy thức ăn để thuần hóa Richard Parker (hình ảnh tượng trung cho cái ác trong chính con người Pi), Pi sử dụng tay trái. Chuyện dơ bẩn.

Ta thấy rõ, Pi chính là Richard parker, và ngược lại. Hai bản ngã, thiện ác của con người. Trong phim, một chi tiết ít ai để ý, là con cá phát sáng, Pi ăn thịt. Nó xuất hiện ba lần. Một lần đoạn con cọp nhảy xuống bắt con cá - nguồn sống. Cái ác bắt lấy miếng mồi. Pi, tượng trưng cho bản ngã lương thiện có lòng tin vào chúa trời, phải cứu con cọp khi nó không bắt cá được mà còn mắc kẹt dưới biển- dòng khổ ải. Pi, dùng cái lưới bọc chuối (con đười ươi mang đến, sẽ phân tích sau), bắt con cá rất nhẹ nhàng. Vật lộn với nó. Ra tay sát sinh lần đầu, để cho con Cọp ăn. Cái thiện, phải nuôi dưỡng chính cái ác trong con người mình. Lần thứ hai, con cá mắc kẹt trên thuyền trong cảnh đàn cá bay. Pi tranh con cá với con cọp. Quyết giành lấy, và ăn sống! "Của taoooo!!!!!". Con cọp phải ăn cá bé hơn. Không được dung dưỡng cái ác quá mức. Phải kiềm chế nó. Lần thứ ba, trong cái hồ trên đảo "Cô gái", cảnh cái hồ tiết ra axit giết chết bầy cá, có duy, 1 con cá loại này. Nguồn sống, chết vì tình yêu. Chuyện cái đảo, lại nói sau.

Cô gái của Pi. Điệu múa "Hoa sen trong rừng" làm Pi chú ý cô ta. Đây, chính là đóa hoa Hindu? Hay Padme của "Om mani Padme Hum"? Một điểm nhấn, không có trong sách.

Trở lại chiếc tàu cứu hộ. Cả ruột tàu, nơi trú ẩn của con cọp, nơi cất giấu đồ cứu hộ, màu cam. Màu cam tốt lành của đạo Hindu. Trong khi vỏ thuyền, và tấm bạt màu trắng. Đạo Cơ Đốc. Tấm bạt tượng trưng cho giáo điều của Cơ Đốc chăng? Đó là lý do vì sao Richard parker không trèo lên được. Loạng choạng. Các con thú đều không lên được. Chỉ duy nhất có Pi, là Pi trèo lên, ăn, ngủ trên ấy được?Con cọp đa phần trú mình dưới tấm bạt. Cái ác, bị giáo điều đè nén. Khi nó chui ra, là nó giết chết con linh cẩu ngay. Cái ác bị đánh thức. Vì một cái ác khác. Vẫn nhớ cảnh con cọp trốn bão biển dưới ấy, còn Pi thì la to "Thánh thần hiển linh! Richard Parker, tại sao mày run sợ????" :") Chi tiết cuốn sổ nhật í bị cuốn bay vào mắt bão. Phải chăng, khi diện kiến thương đế, ngộ đạo, thì quá khứ trần gian phải quên hết? Còn nữa, bạn có để ý, cái thằng Pi từ bé đến già, sau khi ngộ đạo, luôn luôn mắc ÁO TRẮNG không? (lúc đầu nó mặc áo caro, áo xanh). Lúc quần áo nó rách nát, nó làm tớ nhớ đến tấm vải liệm thi thể chúa Jesus.

Pi có đeo một cái vòng tay. Ở tay phải. Lúc đầu cô bạn gái mang cho Pi, màu đỏ. Đến khi kẹt trên tàu cứu hộ nhiều ngày, nó ngả sang màu trắng. Sự phai nhạt. Cuối cùng Pi cuộc nó vào 1 cái rễ cây trên đảo "Cô gái" (hình cô gái nằm trên biển). Cuối phim, khi ở bệnh viện, tay Pi không có vòng và thay vào đó là một vết thương với cái băng y tế. Hòn đảo đã cứu sống Pi. Hòn đảo này chính là tượng trưng cho tình yêu nam nữ. Đang cơn tuyệt vọng, nó cứu Pi và con cọp. Nước uống, thức ăn. Mội trường sống. Mấy con chồn biển tượng trưng cho những tín đồ cuồng tín chăng? Cảnh một đám bu vào cái hồ nước ngọt dính đầy xương cá làm tớ nhớ đến cảnh người hồi giáo ở Jerusalem làm lễ. Hoặc tín đồ ở Vatican. Mấy con chồn viển ngơ ngáo, bị con cọp thịt cũng không chạy. Vây lấy vị "thánh mới tới".

Đêm, hòn đảo thành một nơi ăn thịt sống! Richard Parker cảm nhận được nên chạy về xuồng. Bầy chồn leo lên cây. Pi phát hiện ra xác cá nước mặn bị dẫn dụ vào cái hồ nước ngọt và axit hòn đảo tiết ra giết chết hết. Một đóa hoa sen (?) Pi ngắt, mở từng cánh ra và bát gặp cái răng người. Điều này có liên quan đến "Đóa sen trong rừng thẳm" của cô bạn gái đầu phim chứ? Một điềm báo từ thượng đến. Có đoạn lời thoại "hòn đảo ban ngày là vườn địa đàn, ban đêm lại ăn thịt những sinh linh nó dẫn dụ đến". Phải chăng, sự ẩn dụ với tính yêu? Vừa ngọt ngào, vừa khổ đau. Không có còn đảo, Pi đã chết vì đói khát rồi. Không có tình yêu, con người cũng không sống được. Tuyệt vời!

Con đười ươi khi xuất hiện, sách tả như "Đức mẹ Maria giáng thế". Lớp lông vàng hoe. Đến trong ánh mặt trời. Trên một buồng chuối khổng lồ. Tấm lưới bọc buồng chuối này đã giúp Pi bắt được con cá cho con cọp ăn. Và kì lạ, là Pi không hề lấy một trái chuối nào. Tớ vãn chưa lý giải được.

Cú tát của con đười ươi với con linh cẩu. Sự phản kháng bảo vệ con mình của người mẹ. Con linh cẩu giết chết con đười ươi. Cái ác của Pi bị đánh thức. Pi báo thù. Con cọp cắn chết con linh cẩu. Nó nhảy ra khỏi miếng bạt, giáo điều kiềm nén nó từ lúc trên tàu. Lạ là con linh cẩu không hề sợ Pi, nay lại rúm ró vào xó. Ở phiên bản con người, là tên đầu bếp đã thấy mình vượt quá giới hạn bản ngã của hắn. Hắn vất dao cho Pi đâm hắn.

Con ngựa vằn, người thủy thủ theo đạo Phật, ăn chay, hiền lành, không phản kháng, khốn khổ. Bị giết đau đớn, chịu dày vò (trong truyện hấp hối với nội tạng bị cắn dập dụa, máu me đầy sàn tàu, và một cái chân đứt lìa, một ngày mới chết).

Đoạn, Pi giữa đêm đầy sao, nhìn Richard Parker, cả hai nhìn xuống nước, thấy mắt nhau, thấy bản thân mình ở kẻ cùng thuyền kia, thấy sâu thẳm là vũ trụ Vishnu, sự luân hồi, thấy mẹ, thấy chiếc tàu đắm, rồi lại thấy mình. Một sự đối thoại nội tâm, cái thiện và cái ác.

Tớ thích nhất đoạn Pi, mang nước cứu con cọp đang chết mòn. Gầy sọc. Pi lúc ấy nhìn như chúa Jesus. Tóc xoăn, vẻ mặt hiền từ, đau khổ đến và gác đầu con hổ lên chân. Bạn có chú ý mắt phải con hổ d1nh một vệt ghèn màu xanh dương, và mắt bên kia thì màu đỏ không? Hai màu ấy, là hai màu đạo Hindu hay bôi lên tượng thần Vishnu. Pi ngước lên trời, giọt nước mắt chảy ra từ mắt trái. Phải chăng, đây chính là hình ảnh "Đức mẹ sầu bi"? Hình ảnh mẹ Maria ôm thi thể của chúa Jesus sau khi dỡ xuống từ Thánh Giá? Hình ảnh của sự đau thương, sự cứu rỗi và mở đầu cho một sự tái sinh? Đức mẹ Maria ôm thần Vishnu. Một sự hoán đổi thú vị. Sự giao thoa tín ngưỡn của những người gọi là "Hindu Thiên Chúa".

Pi có ba đạo, nhưng đều có chung một Thượng đế.

... Đoạn cuối. Câu chuyện nhân hóa con vật thành con người làm không ai biết đâu mới là chuyện thật. Anh nhà văn thì tin vào câu chuyện của con hổ. "Cám ơn anh, và với Chúa, cũng vậy!" Đúng vậy! Chúa trời muốn con người tin vào một sự lạc quan, một câu chuyện cổ tích hơn là sự thật tàn nhẫn. "Từ bây giờ, đây chính là câu chuyện của anh!" Pi nói. Đúng, câu chuyện trên biển này cũng chính là tóm gọn cuộc đời mội con người phải trải qua. Đau khổ. Tình yêu. Mất mát, Đối diện tà tâm. Giải thoát, Cứu rỗi.

Lúc Pi trôi dạt vào mbở biển Mehico, ngã sấp dang hai tay như hình ảnh Thiên Chúa trên thập giá, con cọp đến bìa rừng, không hề ngoái nhìn Pi, nhảy vào sâu hun hút. Pi kêu gào khóc uất ức. Con người và cái ác của chính mình chưa bao giờ là bạn, mặc dù đồng cam công khổ. Nhưng mất đi nó, thì lại là điều mất mát. Một sự mất cân bằng.

10 giây cuối phim rất đáng giá. Cảnh Pi cười tươi, hiền lành, nụ cười chưa từng xuất hiện từ đầu phim, sau lưng là biển cả.
Canh con cọp hùng dũng nhìn về biển, về Pi, không quay mặt lại, rồi nhảy ra khuôn hình, lại là một tấm thân gày còm, khổ sở, nhảy biến vào khu rừng vừa hiện ra. Thế, vòng đời luân hồi. Ta như trở về đầu phim.

Không biết nói gì.
Một lần nữa, kính phục Lý An.
Oscar năm nay, phải là của ông!
Thấy có bài review này bên voz, cũng hay..